KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 686

Hắn đau đến mức ném cả kiếm đi, lăn lộn gào khóc.

Nếu như lúc này không có Diệp Kỳ Ngũ phóng ám khí về phía Vô

Tình, lần này là quân Tướng của hắn, không biết Tề Văn Lục liệu có đau
đến mức lăn xuống vách núi hay không.

Tề Văn Lục tranh thủ được một hơi, dường như không cam lòng, giận

dữ hỏi:

- Ngươi làm sao biết phá pháp?

Vô Tình vừa ứng phó với Diệp Kỳ Ngũ, vừa trả lời một cách nhàn rỗi:

- Lúc đầu ta cũng không biết ngươi đã dùng Dưỡng Sinh Chủ của

Trang Tử. Nhân sinh là hữu hạn, tri thức là vô hạn, dùng nhân sinh hữu hạn
để theo đuổi tri thức vô hạn là thất bại tất yếu. Ta bị ngươi thao túng, giống
như đuổi theo cái bóng của ma quỷ, vĩnh viễn cũng không có kết quả, chỉ
có sức cùng lực kiệt mà thôi.

Tề Văn Lục căm hận hỏi:

- Sau đó ngươi làm sao biết được?

Vô Tình lạnh nhạt nói:

- Mỗi trận quyết đấu chính là một lần ngộ, ngộ được thì qua cửa, nhân

sinh đại khái là như vậy. Ngươi có học vấn, ta cũng không phải là người
không ham học.

Tề Văn Lục hung hăng hỏi:

- Ngươi làm sao phá được?

Hắn không cam lòng. Hắn biết Vô Tình dùng ám khí mượn ánh trăng

"vẩy" vào trên người hắn, nhưng đây là ám khí gì? Đây là kỹ xảo gì? Hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.