KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 75

KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG

[LUẬN ANH HÙNG]

Ôn Thụy An

www.dtv-ebook.com

Chương 4: Nắng Chiều, Cầu Tàu, Bóng Người, Sóng Lớn

"Khi tiến dễ dàng lui lại khó."

Đây là câu nói để hình dung đi vào giang hồ sâu như biển.

Vương Tiểu Thạch đã từng lên kinh, đã từng uy phong, đã từng vào

giang hồ, cũng thường hay nhớ lại những năm tháng ở kinh thành.

Ôn Nhu có còn ôn nhu hay không?

Lôi Thuần có còn thuần khiết hay không?

Trương Thán có còn đen như than hay không?

Đường Bảo Ngưu có còn tính khí ngang bướng hay không?

Phương Hận Thiếu có còn "tri thức đến lúc cần dùng mới hận vì thiếu

thốn" hay không?

Nghĩ đến trong lòng hắn lại rối loạn.

Trái tim cũng cảm thấy nhức nhối.

Hắn nhớ tới đại ca kết nghĩa Tô Mộng Chẩm, không biết bệnh của y ra

sao rồi? Vết thương của y đã khỏi chưa? May mắn là trước khi hành động,
hắn đã biểu thị cắt đứt quan hệ với Kim Phong Tế Vũ lâu, ân tận nghĩa
tuyệt, vì vậy theo lý sẽ không làm liên lụy đến Tô đại ca.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.