KINH NGHIỆM TANTRA - Trang 221

213

khoảnh khắc. Chỉ cuộc sống không thực, cuộc sống giả mới
an toàn.

Không, tôi không thể nói điều đó được... rằng tôi đã

đem bạn một cách an toàn tới dưới cánh tôi và không có cách
gì quay lại. Bạn có thể ngã, bạn có thể ngã từ chính bậc thang
cuối cùng. Chừng nào bạn còn chưa trở nên chứng ngộ, vẫn
còn cách quay lại, bạn có thể quay lại: bạn có thể phủ nhận,
bạn có thể phản bội, bạn có thể bác bỏ. Bạn có thể rơi vào
trong khổ lần nữa; từ chính bậc thang cuối cùng bạn cũng có
thể ngã. Chừng nào và cho tới khi bạn đã vượt qua cả cái
thang, ngay cả bậc thang cuối cùng, chừng nào và cho tới khi
bạn chỉ là không ai cả, bạn vẫn có thể rơi trở lại. Một thoáng
bản ngã, chỉ một rung động của bản ngã, là đủ để đưa bạn
quay lại. Nó có thể lại cô đọng lại, nó có thể tích hợp lại, nó
có thể lần nữa trở thành vấp ngã mới.

Và an toàn không phải là con đường của tôi; là một

sannyasin nghĩa là bạn sẵn sàng sống không an toàn. Đó là
dũng cảm lớn nhất, và với dũng cảm lớn đó, phúc lạc lớn trở
thành có thể.

"Và bạn đang sắp ngày một phúc lạc hơn từ bây giờ trở

đi." Tôi không phải là một Emile Coué, tôi không là nhà thôi
miên. Vâng, bạn có thể thôi miên bản thân mình theo cách
này: đó chính là phương pháp luận của Coué. Ông ấy sẽ nói
với bệnh nhân của mình, "Nghĩ xem, mơ, tưởng tượng, quán
tưởng mỗi đêm trước khi đi ngủ, mỗi sáng sau khi ngủ, lặp đi
lặp lại và lặp lại mãi 'Mình đang khá hơn, mình đang khoẻ
lên, mình đang hạnh phúc hơn...' Cứ lặp lại, liên tục lặp lại."

Vâng, điều đó có giúp ích một chút, nó tạo ra ảo tưởng

quanh bạn. Nhưng bạn lại muốn tôi giúp bạn trong việc tạo ra
ảo tưởng sao? Toàn bộ cách tiếp cận của tôi là cách tiếp cận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.