KINH NGHIỆM TANTRA - Trang 220

212

Và kẻ lang thang thứ ba nói, "Giấc mơ của tôi rất thông

thường và tôi không chiếm cơ hội thắng ai cả. Tôi mơ về
cơm nóng đó nguội đi, cho nên tôi ngồi xuống và ăn nó."

Đây là điều tôi ngụ ý bởi việc thực hành! Cho nên,

Arup, thực hành đi. Làm điều tôi nói. Chỉ lời nói của tôi thì
chẳng ích gì... và cơm đang thực sự nguội rồi. Bạn muốn tôi
giúp tạo ra giấc mơ trong bạn, còn cơm thì đang nguội đi.
Ngồi xuống và ăn cơm đi.

Điều này sẽ chỉ cho bạn giấc mơ nếu tôi nói: "Arup,

mọi thứ đều diễn ra hoàn toàn tuyệt vời với bạn. Dù tâm trí
bạn có cố gắng gì đi chăng nữa, bây giờ cũng quá trễ rồi. Tôi
đã đem bạn một cách an toàn tới dưới cánh tôi và không có
cách gì quay lại."

Ngay chỗ đầu tiên, tôi không thể nói điều đó được bởi

vì chính ham muốn được an toàn và an ninh đang chống lại
sự trưởng thành tâm linh. Tôi đang đẩy bạn vào thực tại nguy
hiểm, tôi đang đẩy bạn vào vực thẳm. Bạn sẽ muốn được an
toàn dưới đôi cánh của tôi; bây giờ, tôi đang ném bạn vào
chính cái hỗn độn của sự tồn tại, không an toàn, không an
ninh. Tôi không phải là người bảo hộ, tôi là người phá huỷ.
Tôi không phải là an ninh của bạn; nếu bạn thực sự hiểu tôi,
tôi đang trở thành cuộc sống nguy hiểm của bạn.

Bạn bao giờ cũng sẽ bất an nếu bạn đã hiểu tôi. Bạn sẽ

không bao giờ đòi hỏi về an toàn và an ninh. Bạn sẽ ghét cay
ghét đắng an toàn và an ninh, bạn sẽ coi chúng như kẻ thù -
chúng quả là vậy. Bạn sẽ tận hưởng hiện hữu trong cởi mở,
mong manh với mọi điều có thể có trong cuộc sống. Vâng,
mong manh cả với cái chết nữa; 'mọi điều' bao hàm cả cái
chết nữa. Cuộc sống thực đương đầu với cái chết từng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.