KINH NGHIỆM TANTRA - Trang 290

282

mở bệnh viện, mở trường cao đẳng. Mình đem tiền cho quĩ từ
thiện này, quĩ uỷ thác kia..." Bạn cảm thấy chút ít hạnh phúc
hơn. Thế giới đã sống trong nghèo đói, thế giới đã sống trong
khan hiếm. Chín mươi chín phần trăm mọi người đã sống
cuộc sống nghèo khó, gần chết đói và chết, và chỉ một phần
trăm số người đã sống trong giầu có, với tiền bạc: họ bao giờ
cũng cảm thấy mặc cảm. Để giúp họ, tôn giáo đã phát triển ý
tưởng về từ thiện. Đấy là để gạt bỏ cho họ khỏi mặc cảm của
mình.

Cho nên điều đầu tiên tôi muốn nói là: Từ thiện không

phải là đức hạnh, nó chỉ là sự giúp đỡ để giữ cho lành mạnh
của bạn được nguyên vẹn; bằng không thì bạn sẽ phát rồ. Từ
thiện không phải là đức hạnh, nó không phải là punya; không
phải là bạn đã làm điều gì đó tốt khi bạn làm từ thiện. Đấy
chỉ là bạn ăn năn vì tất cả những điều xấu bạn đã làm trong
tích luỹ tiền bạc. Với tôi từ thiện không phải là phẩm chất
lớn, nó là ăn năn, bạn đang ăn năn. Một trăm đồng ru pi bạn
kiếm được, mười đồng bạn đem cho từ thiện, đấy là ăn năn.
Bạn cảm thấy chút ít thoải mái hơn, bạn không cảm thấy điều
đó là tệ; bản ngã của bạn cảm thấy chút ít được bảo vệ. Bạn
có thể nói với Thượng đế, "Con không chỉ có bóc lột, con
cũng giúp người nghèo." Nhưng đây là kiểu giúp đỡ gì vậy?
Một tay bạn vồ lấy một trăm ru pi, còn tay kia bạn cho mười
ru pi - thậm chí không phải là tiền lãi!

Đây là một thủ đoạn đã được phát minh ra bởi cái gọi là

những người tôn giáo, để giúp không phải cho người nghèo
mà cho người giầu. Để cho điều đó được hoàn toàn rõ ràng,
đây là thái độ của tôi: nó đã là một thủ đoạn để giúp cho
người giầu, không cho người nghèo. Nếu người nghèo mà
được giúp đỡ, đấy chỉ là một hậu quả của nó, một sản phẩm
phụ, nhưng điều đó không phải là mục tiêu của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.