KINH SƠN CHI NGỌC - Trang 215

hợp.”
Cô gật gật đầu, cười cười, “Nếu bị báo án sai thì bọn tôi có bị bắt giam
không?”
Áo khoác đen và áo khoác lam liếc nhau một cái. Áo khoác lam gật gật
đầu, lặp lại nói, “Cô à, xin phối hợp.”
Thế là Kinh Mịch Ngọc nhường đường.
Người mặc áo khoác đen đi vào trước. Mũi anh ta hít hít mùi trong phòng
hai lần.
Trong không khí thoang thoảng mùi táo, chính là từ mấy túi hoa quả để trên
bàn kia.
Mắt anh ta hệt như chim ưng.
Có hai người đàn ông trên ngồi trên cùng một cái giường, trong tay cầm bộ
bài poker. Quần áo của họ rất chỉnh tề, cúc áo, khóa kéo che kín kẽ, nét mặt
bình thản, lắng đọng sự cấm dục. Chỉ có một chút không hài hòa chính là
tóc của bọn họ vẫn còn ướt, mỗi người một tai cắm cùng một cái tai nghe.
Một bên đánh bài, một bên cùng nghe nhạc.
Người đàn ông so với phụ nữ còn đẹp hơn kia là người đầu tiên có phản
ứng. Anh ta bỗng nhiên tháo tai nghe xuống, giọng nói rất không vui, “Mấy
người là ai?”
Sau đó, người có gương mặt baby cũng tháo tai nghe xuống.
Anh ta lại móc giấy chứng nhận từ trong áo khoác, “Cảnh sát, kiểm tra
phòng.”
Củng Ngọc Quán trước tiên là sững sờ, sau đó lại cười, “Thì ra là đồng chí
cảnh sát, anh cứ tự nhiên. Phối hợp với cảnh sát là nghĩa vụ của công dân,
cứ tự nhiên.”
Người mặc áo khoác lam dò xét gương mặt của Kinh Mịch Ngọc, ngoại trừ
mắt có hơi đỏ thì những ngũ quan khác cũng không có gì bất thường.
Anh ta nhìn về hướng nhà vệ sinh, hơi nước ở bên trong vẫn chưa tiêu tán
hết, “Phiền mọi người trình ra chứng minh nhân dân.”
Kinh Mịch Ngọc cũng vào theo, “Tôi chỉ tới chơi, chứng minh nhân dân
của tôi để ở gian phòng lầu dưới.”
Áo khoác lam quay đầu, “Vậy tôi xuống lấy với cô.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.