KINH SƠN CHI NGỌC - Trang 239

Thời điểm hai người họ đến bờ biển để chụp hình thì Kinh Mịch Ngọc ở
khách sạn ngủ tới trưa, lúc rời giường thì thấy tin nhắn WeChat của Yến
Ngọc, “Gặp lại ở Bắc Tú.”
Cô bỏ ra hai mươi phút để trả lời tin nhắn của anh.
“Anh là Hà Phác Ngọc ư?”
Xóa.
“Anh đã từng nghe nói tới ngọc ở núi Kinh chưa?”
Xóa.
“Anh biết ý nghĩ cái tên của tôi, đúng không?”
Vẫn xóa.
Cứ viết viết xóa xóa như vậy, cuối cùng cô trả lời, “Thuận buồm xuôi gió.”
Kinh Mịch Ngọc vẫn chưa nghĩ ra, lúc trở về Bắc Tú cô có muốn gặp lại
anh hay không.
Nếu nhiệm vụ của cô rốt cuộc cũng được hoàn thành, thì cuộc sống tương
lai của cô nên sống thế nào đây?
Tòa tháp cao vẫn đứng sừng sững ngoài cửa sổ.
Kinh Mịch Ngọc thu thập hành lý, rời khỏi phòng.
Gặp lại sau, Vu Âm.
Ngày cô chết, sẽ trở lại.
HẾT QUYỂN 1: SƯƠNG MÙ

[2] Gốm Nhữ Diêu hay còn gọi là gốm “Ru”, là một trong năm loại gốm
nổi tiếng nhất nhà Tống, thời Tống thuộc vùng Nhữ Châu, tên gọi sứ Nhữ
cũng bắt nguồn từ đó.
Đồ sứ Nhữ diêu ngoài nung sứ xanh, còn được nung bằng sứ đen, sứ tương
và sứ men Quân, trong đó sứ xanh là tinh xảo đẹp mắt nhất. Phần bụng của
đồ sứ Nhữ xanh có màu đậm nhạt khác nhau, giống với đồ sứ Quan cùng
thời, màu men chuẩn là màu xanh ngọc, ngoài ra còn có màu thiên thanh
và màu xanh liễu. Các lớp men trong suốt hoặc không trong suốt. Sứ xanh
thông thường đều có màu bóng của gỗ. Vết rạn là một trong những đặc
trưng quan trọng của sứ Nhữ, có rất ít mảng không có hoa văn. Các mảng
hoa văn đậm nhạt dài ngắn được sắp xếp có trình tự, khít nhau mà không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.