KINH SƠN CHI NGỌC - Trang 237

Lý Song Anh ôm hai tay, “Con không vừa ý cô con gái nhỏ của Vu gia à? Ở
đây lâu rồi cũng không thấy con hẹn con bé được mấy lần.”
Yến Ngọc trả lời, “Mẹ nhỏ, tôi quên nói với người, tôi và cô ấy đã chia tay
vào năm 20 tuổi.”
Lý Song Anh rõ ràng hơi sửng sốt, lại điều chỉnh được cảm xúc, thuyết
phục, “Vu gia ở trong giới tài chính rất có tiếng tăm.”
“Vậy thì rất thích hợp với anh hai.”
Yến Ngọc vừa mới nói một câu như thế thì đã thấy Yến Triều bước ra từ
phía cửa cổng. Đúng là đừng nên nói gì sau lưng người khác mà.
Yến Triều nhìn thoáng qua Lý Hòa Chí đang đứng đợi cạnh xe, lại nhìn tư
thái đưa tiễn không mấy vui vẻ của Lý Song Anh. Anh ta nhìn về phía Yến
Ngọc, hỏi, “Mới ở chơi chưa được mấy ngày đã đi?”
Yến Ngọc cười rộ lên, “Đúng vậy, mấy hôm nay sống phóng túng quá, rảnh
tới hoảng luôn rồi.”
Yến Triều cũng cười theo, ngay mũi lại hiện ra hình ảnh ba đóa hoa “Nếu
em muốn vào công ty hỗ trợ thì cứ việc nói thẳng.”
“Tôi không thể ngồi yên đâu.”
“Có rảnh thì thường xuyên về.” Yến Triều đứng vững vàng bên người Lý
Song Anh.
Yến Ngọc ngồi lên xe. Lý Hòa Chí ngồi vào vị trí lái, nổ máy.
Anh hạ cửa xe xuống, hỏi, “Đúng rồi, mẹ nhỏ, miếng ngọc tổ truyền mà mẹ
hứa cho nhà bọn họ là miếng nào thế?”
Nghe anh nói như thế, Yến Triều hơi nhíu mày.
Thần sắc Lý Song Anh tự nhiên, “Vẫn chưa quyết định. Hôm nào hai nhà
thông gia sẽ đến lựa.”
Yến Ngọc nâng cửa sổ xe lên.
Lý Song Anh nhìn khuôn mặt khuynh thành kia dần dần bị cửa sổ xe che
khuất, sau đó chiếc xe nhanh chóng rời khỏi nhà họ Yến.
Yến Triều nhìn chiếc xe đã đi xa, “Mẹ, cổ ngọc tổ truyền là cái gì? Nhà
chúng ta còn có thứ này à?”
“Hợp tác coi trọng thành ý. Trưởng bối Vu gia thích mấy thứ châu báu ngọc
thạch thì mẹ đưa chứ sao!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.