Tăng Chi Bộ Kinh – Tập 1
113
phải từ người hiền trí. Phàm có những nguy hiểm nào khởi
lên, tất cả những nguy hiểm ấy khởi lên từ người ngu, không
phải từ người hiền trí. Phàm có những tai họa nào khởi lên,
tất cả những tai họa ấy khởi lên từ người ngu, không phải từ
người hiền trí. Phàm có những nguy hiểm nào khởi lên, tất cả
những nguy hiểm ấy khởi lên từ người ngu, không phải từ
người hiền trí.
Như vậy, này các Tỷ-kheo, người ngu có sợ hãi, người
trí không sợ hãi, người ngu có nguy hiểm, người trí không có
nguy hiểm, người ngu có tai họa, người trí không có tai họa.
Này các Tỷ-kheo, không có sợ hãi đến với người trí, không
có nguy hiểm đến với người trí, không có tai họa đến với
người trí.
Do vậy, ở đây, cần phải học tập như sau: Thành tựu với
ba pháp nào, một người ngu được biết là như vậy, hãy từ bỏ
ba pháp ấy. Thành tựu với ba pháp nào, một người trí được
biết là như vậy, hãy chấp nhận ba pháp ấy và thực hành
chúng. Như vậy, này các Tỷ-kheo, cần phải học tập.
Này các Tỷ-kheo, tướng của người ngu ở trong hành
động (của mình); tướng của người trí ở trong hành động (của
mình). Trí tuệ chói sáng trong nếp sống (của mình)
Thành tựu với ba pháp, này các Tỷ-kheo, người ngu
được biết đến. Thế nào là ba? Thân làm ác, miệng nói ác, ý
nghĩ ác. Này các Tỷ-kheo, thành tựu với ba pháp này, này
các Tỷ-kheo, người ngu được biết đến.
Thành tựu với ba pháp, này các Tỷ-kheo, người trí
được biết đến. Thế nào là ba? Thân làm thiện, miệng nói
thiện, ý nghĩ thiện. Này các Tỷ-kheo, thành tựu với ba pháp
này, này các Tỷ-kheo, người trí được biết đến.