Tăng Chi Bộ Kinh – Tập 1
333
115.- Khiếm Khuyết Và Viên Mãn.
1. - Này các Tỷ-kheo, có ba sự khiếm khuyết này. Thế
nào là ba? Khiếm khuyết về giới, khiếm khuyết về tâm,
khiếm khuyết về tri kiến.
Và này các Tỷ-kheo, thế nào là khiếm khuyết về giới?
Ở đây, này các Tỷ-kheo, có người sát sanh, lấy của
không cho, tà hạnh trong các dục, nói láo, nói hai lưỡi, nói
lời độc ác, nói lời phù phiếm. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là
khiếm khuyết về giới.
2. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là khiếm khuyết về tâm?
Ở đây, này các Tỷ-kheo, có người tham lam, với tâm
sân hận. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là khiếm khuyết về tâm.
3. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là khiếm khuyết về tri
kiến?
Ở đây, này các Tỷ-kheo, có người có tà kiến, có tri kiến
điên đảo: "Không có bố thí, không có lễ hy sinh, không có
cúng tế, không có quả dị thục trong các nghiệp thiện ác,
không có đời này, không có đời sau, không có mẹ, không có
cha, không có các loại hóa sanh, ở đời không có các hàng Sa-
môn, Bà-la-môn chánh hướng, chánh hạnh, đã tự mình với
thắng trí, giác ngộ và truyền dạy lại cho đời này, đời sau".
Này các Tỷ-kheo, đây gọi là khiếm khuyết về tri kiến.
4. Do nhân khiếm khuyết về giới, này các Tỷ-kheo, các
loại hữu tình, sau khi thân hoại mạng chung, sanh vào cõi dữ,
ác thú, đọa xứ, địa ngục. Do nhân khiếm khuyết về tâm, này
các Tỷ-kheo, các loại hữu tình, sau khi thân hoại mạng chung,
sanh vào cõi dữ, ác thú, đọa xứ, địa ngục. Do nhân khiếm
khuyết về tri kiến, này các Tỷ-kheo, các loại hữu tình, sau
khi thân hoại mạng chung, sanh vào cõi dữ, ác thú, đọa xứ,