200
Chương IV - Bốn Pháp
đạt được, để chứng đắc những gì chưa chứng đắc, để chứng
ngộ những gì chưa chứng ngộ. Này các Tỷ-kheo, đây là pháp
thứ tư đưa đến Diệu pháp hỗn loạn và biến mất.
7. Này các Tỷ-kheo, có bốn pháp này đưa đến diệu
pháp an trú, không hỗn loạn và không biến mất. Thế nào là
bốn?
Ở đây, này các Tỷ-kheo, các Tỷ-kheo học thuộc lòng
kinh được khéo lãnh thọ, với văn cú sắp đặt đúng đắn. Do
văn cú được sắp đặt đúng đắn, này các Tỷ-kheo, nên nghĩa lý
được hướng dẫn đúng đắn. Này các Tỷ-kheo, đây là pháp thứ
nhất đưa đến Diệu pháp an trú không hỗn loạn và không biến
mất.
8. Lại nữa, này các Tỷ-kheo, các Tỷ-kheo là những
người dễ nói, thành tựu với những pháp khiến cho trở thành
dễ nói, kham nhẫn. Họ kính trọng những lời giáo giới. Này
các Tỷ-kheo, đây là pháp thứ hai đưa đến Diệu pháp an trú
không hỗn loạn và không biến mất.
9. Lại nữa, này các Tỷ-kheo, đối với các Tỷ-kheo nghe
nhiều, thông hiểu các tập A-hàm, bậc trì Pháp, trì Luật, trì
toát yếu. Các vị ấy nói lại kinh cho người khác một cách cẩn
thận. Khi họ mệnh chung, kinh không bị cắt đứt tại gốc rễ, có
chỗ ý cứ. Này các Tỷ-kheo, đây là pháp thứ ba đưa đến Diệu
pháp an trú không hỗn loạn và không biến mất.
10. Lại nữa, này các Tỷ-kheo, các Trưởng lão Tỷ-kheo
không là những vị sống đầy đủ, không lười biếng, không dẫn
đầu về đọa lạc, bỏ rơi gánh nặng sống viễn ly, cố gắng, tinh
tấn để đạt được những gì chưa đạt được, để chứng đắc những
gì chưa chứng đắc, để chứng ngộ những gì chưa chứng ngộ.
Và những thế hệ về sau tiếp nối theo chánh kiến của họ. Thế
hệ ấy không sống đầy đủ, không lười biếng, không dẫn đầu