42
Chương IV - Bốn Pháp
chê người. Ai ở đây, khôn khéo (thiện xảo), không có thụ
động, tỉnh giác, chánh niệm, này các Tỷ-kheo, đấy gọi là Tỷ-
kheo đứng ở trên Thánh truyền thống, kỳ cựu, được nhận
biết là tối sơ.
Lại nữa, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo biết đủ với bất cứ
loại đồ ăn khất thực nào, và nói lời tán thán sự biết đủ với bất
cứ loại đồ ăn khất thực nào ...
Lại nữa, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo biết đủ với bất cứ
loại đồ ăn khất thực nào, và nói lời tán thán sự biết đủ với bất
cứ loại đồ ăn khất thực nào, không vì nhân khất thực rơi vào
sự tầm cầu bất chính, không thích hợp. Nếu không được đồ
ăn khất thực, không có lo âu tiếc nuối; nếu được đồ ăn khất
thực, không có tham lam, mê say, tham đắm; thấy sự nguy
hiểm và với trí tuệ thấy được sự xuất ly, vị ấy hưởng thọ đồ
ăn khất thực, không vì biết đủ với bất cứ loại đồ ăn khất thực
nào, không có khen mình, chê người. Ai ở đây khôn khéo
(thiện xảo), không có thụ động, tỉnh giác, chánh niệm, này
các Tỷ-kheo, đây gọi là Tỷ-kheo đứng ở trên Thánh truyền
thống, kỳ cựu, được nhận biết là tối sơ.
Lại nữa, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo biết đủ với bất cứ
loại sàng tọa nào, và nói lời tán thán sự biết đủ với bất cứ
loại sàng tọa nào, không vì nhân sàng tọa rơi vào sự tầm cầu
bất chính, không thích hợp. Nếu không được sàng tọa, không
có lo âu tiếc nuối; nếu được sàng tọa, không có tham lam, mê
say, đắm đuối; thấy sự nguy hiểm và với trí tuệ thấy được sự
xuất ly, vị ấy hưởng thọ sàng tọa, không có khen mình chê
người. Ai ở đây khôn khéo, (thiện xảo), không có thụ động,
tỉnh giác, chánh niệm, này các Tỷ-kheo, đây gọi là vị Tỷ-
kheo đứng ở trên Thánh truyền thống, kỳ cựu, được nhận
biết là tối sơ.