44
Chương IV - Bốn Pháp
Ai xứng đáng cất giữ?
Chư Thiên khen vị ấy,
Phạm thiên cũng tán thán.
(IX) (29) Pháp Cú
1. - Có bốn pháp cú này, này các Tỷ-kheo, được biết là
tối sơ, có đã lâu đời, được biết là truyền thống, kỳ cựu,
không có tạp nhiễm, trước không bị tạp nhiễm, nay không bị
tạp nhiễm, sẽ không bị tạp nhiễm, không bị các Sa-môn, Bà-
la-môn có trí quở trách. Thế nào là bốn?
Không tham, này các Tỷ-kheo, là pháp cú được biết là
tối sơ... có trí quở trách. Không sân, này các Tỷ-kheo, này
các Tỷ-kheo, là pháp cú được biết là tối sơ... có trí quở trách.
Chánh niệm, này các Tỷ-kheo, là pháp cú được biết là tối sơ...
có trí quở trách. Chánh định, này các Tỷ-kheo, là pháp cú
được biết là tối sơ... có trí quở trách.
Bốn pháp cú này, này các Tỷ-kheo, được biết là tối sơ,
có đã lâu đời, được biết là truyền thống, kỳ cựu, không có tạp
nhiễm, trước không bị tạp nhiễm, nay không bị tạp nhiễm, sẽ
không bị tạp nhiễm, không bị các Sa-môn, Bà-la-môn có trí
quở trách.
2.
Hãy sống không có tham,
Với tâm không có sân,
Chánh niệm và nhất tâm,
Nội tâm khéo định tĩnh.
(X) (30) Các Du Sĩ
1. Một thời, Thế Tôn trú ở Ràjagaha (Vương Xá), tại
núi Gijihakùta (Linh Thứu). Lúc bấy giờ, nhiều du sĩ danh
tiếng, có danh tiếng, sống tại khu vườn du sĩ trên bờ sông