Tăng Chi Bộ Kinh – Tập 2
7
Thành tựu bốn pháp này, này các Tỷ-kheo, được gọi là
không rời khỏi pháp luật này.
Sau khi chết họ rơi
Bị rơi họ tham ái
Do vậy họ trở lại
Một lần nữa tái sanh
Ðã làm việc phải làm
Ðã thích việc đáng thích
Người ấy được an lạc
Do an lạc đưa đến
(III) (3) Mất Gốc (1)
- Tán thán, không tán thán, tín nhiệm, không tín nhiệm.
1. Thành tựu bốn pháp này, này các Tỷ-kheo, kẻ ngu,
không thông minh, không phải bậc Chân nhân, tự mình xử sự
như môt kẻ mất gốc, bị thương tích, phạm tội, bị kẻ trí quở
trách, và tạo nên nhiều điều vô phước. Thế nào là bốn?
Không có suy xét, không có cứu xét, tán thán người
không đáng tán thán; Không có suy xét, không có cứu xét,
không tán thán người đáng tán thán; Không có suy xét, không
có cứu xét, tỏ bày sự tín nhiệm ở những chỗ không đáng tín
nhiệm; Không có suy xét, không có cứu xét, bất tín nhiệm tại
những chỗ đáng tín nhiệm.
Thành tựu bốn pháp này, này các Tỷ-kheo, kẻ ngu,
không thông minh, không phải bậc Chân nhân, tự mình xử sự
như một kẻ mất gốc, bị thương tích, phạm tội, bị kẻ trí quở
trách, và tạo nên nhiều điều vô phước.
2. Thành tựu bốn pháp này, này các Tỷ-kheo, bậc Hiền
trí, thông minh, là bậc Chân nhân, tự mình xử sự như một
người không mất gốc, không bị thương tích, không phạm tội,