340
Chương VI - Sáu Pháp
2. - Niệm chết, này các Tỷ-kheo, được tu tập, được làm
cho sung mãn thời có quả lớn, có lợi ích lớn, thể nhập vào
bất tử, cứu cánh là bất tử. Tu tập niệm chết như thế nào, làm
cho sung mãn niệm chết như thế nào thời đưa đến quả lớn,
lợi ích lớn, thể nhập vào bất tử, cứu cánh là bất tử?
3. Ở đây, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo khi ngày vừa tàn
và đêm vừa an trú, suy tư như sau: "Các nhân duyên đem đến
cái chết cho ta rất nhiều: "Con rắn có thể cắn ta, con bò cạp
có thể cắn ta, hay con rít có thể cắn ta. Do vậy, ta có thể
mệnh chung. Như vậy sẽ trở ngại cho ta. Ta có thể vấp ngã
và té xuống. Cơm ta ăn có thể làm ta mắc bệnh khi ăn, hay
mật có thể khuấy động ta, đàm có thể khuấy động ta. Các gió
như kiếm có thể khuấy động ta. Và như vậy có thể làm ta
mệnh chung. Như vậy sẽ là chướng ngại cho ta". Này các
Tỷ-kheo, Tỷ-kheo ấy cần phải suy xét như sau: "Nếu ta còn
có những pháp ác bất thiện chưa được đoạn tận, nếu ta lỡ
mệnh chung đêm nay, chúng có thể là chướng ngại cho ta".
Này các Tỷ-kheo, nếu Tỷ-kheo trong khi suy xét như vậy,
biết được như sau: "Ta có những pháp ác bất thiện chưa được
đoạn tận, nếu ta lỡ mệnh chung đêm nay, chúng có thể là
chướng ngại cho ta", thời này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo ấy, để
đoạn tận các pháp ác bất thiện ấy, cần phải tận lực tác động
ước muốn, tinh tấn, tinh cần, nỗ lực, không có thối chuyển,
chánh niệm và tỉnh giác. Ví như, này các Tỷ-kheo, áo bị cháy
hay đầu bị cháy, thời để dập tắt áo ấy hay đầu ấy, cần phải
tận lực tác động ước muốn, tinh tấn, tinh cần, nỗ lực, không
có thối chuyển, chánh niệm và tỉnh giác. Cũng vậy, này các
Tỷ-kheo, Tỷ-kheo ấy, để đoạn tận các ác bất thiện pháp ấy,
cần phải tận lực tác động ước muốn, tinh tấn, tinh cần, nỗ lực,
không có thối chuyển, chánh niệm và tỉnh giác. Nếu Tỷ-kheo
ấy, trong khi suy xét, biết được như sau: "Ta có những pháp
ác bất thiện chưa được đoạn tận, nếu ta lỡ mệnh chung đêm