Tăng Chi Bộ Kinh - Tập 3
395
Sàvavatthì, tại rừng Andha. Rồi Tôn giả Khema và Tôn giả
Sumana đi đến Thế Tôn; sau khi đến, đảnh lễ Thế Tôn rồi
ngồi xuống một bên. Ngồi xuống một bên, Tôn giả Khema
bạch Thế Tôn:
- Bạch Thế Tôn, Tỷ-kheo là bậc A-la-hán, đã đoạn tận
các lậu hoặc, Phạm hạnh đã thành, đã làm những việc phải
làm, đã đặt gánh nặng xuống, đã đạt được mục đích, hữu kiết
sử đã đoạn tận, chánh trí giải thoát. Vị ấy không nghĩ rằng:
"Có người tốt hơn ta" hay "Có người giống như ta" hay "Có
người hạ liệt hơn ta".
Tôn giả Khema nói như vậy, Bậc Ðạo Sư chấp nhận.
Rồi Tôn giả Khema nghĩ rằng: "Thế Tôn đã chấp nhận ta".
Tôn giả từ chỗ ngồi đứng dậy, đảnh lễ Thế Tôn, thân bên
hữu hướng về Ngài rồi ra đi. Tôn giả Sumana, khi Tôn giả
Khema ra đi không bao lâu, liền bạch Thế Tôn:
- Bạch Thế Tôn, Tỷ-kheo là bậc A-la-hán, đã đoạn tận
các lậu hoặc, Phạm hạnh đã thành, đã làm những việc phải
làm, đã đặt gánh nặng xuống, đã đạt được mục đích, hữu kiết
sử đã đoạn tận, chánh trí giải thoát. Vị ấy không nghĩ rằng:
"Có người tốt hơn ta", hay "Có người giống như ta", hay "Có
người hạ liệt hơn ta".
Tôn giả Sumana nói như vậy, bậc Ðạo Sư chấp nhận.
Rồi Tôn giả Sumana nghĩ rằng: "Thế Tôn đã chấp nhận ta".
Tôn giả từ chỗ ngồi đứng dậy, đảnh lễ Thế Tôn, thân phía
hữu hướng về Ngài rồi ra đi.
2. Rồi Thế Tôn, sau khi Tôn giả Khema và Tôn giả
Sumana ra đi không bao lâu, liền bảo các Tỷ-kheo:
- Như vậy, này các Tỷ-kheo, các thiện nam tử nói lên
chánh trí, có nói đến mục đích, nhưng không đề cập đến tự