188
Chương VIII – Tám Pháp
2. Ở đây, này các Tỷ-kheo, một con ngựa của vua hiền
thiện, thuần thục, khéo sanh cả hai từ mẫu hệ và phụ hệ, tại
phương hướng nào, các con ngựa hiền thiện, thuần thục
không sanh trưởng, tại phương hướng ấy, con ngựa ấy được
sanh; họ cho ăn các món ăn gì, ướt hay khô, con ngựa ấy ăn
một cách cẩn thận, không có làm rơi rớt. Con ngựa ấy nhàm
chán khi phải đứng hay nằm gần phân hay nước tiểu; con
ngựa ấy sống hoan hỷ và dễ dàng sống chung với các con
ngựa khác, và không làm các con ngựa khác hoảng sợ. Phàm
có những gian dối, giả dối, xảo trá, quanh co gì, nó nêu rõ
như thật cho người đánh xe biết, và người đánh xe cố gắng
nhiếp phục nó. Khi đang kéo xe, nó nghĩ: "Hãy để cho các
con ngựa khác muốn hay không muốn kéo, còn ta, ta sẽ kéo".
Khi đi, nó đi con đường thẳng. Kiên trì, nó kiên trì cho đến
khi mạng sống chấm dứt.
Thành tựu tám pháp này, này các Tỷ-kheo, một con
ngựa của vua hiền thiện, thuần thục, xứng đáng để vua dùng,
thuộc quyền sở sữu của vua, và được xem như là biểu tượng
của vua.
3. Như vậy, này các Tỷ-kheo, thành tựu tám pháp này,
Tỷ-kheo xứng đáng được cung kính ... là ruộng phước vô
thượng ở đời. Thế nào là tám?
4. Ở đây, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo giữ giới, sống chế
ngự với sự chế ngự của giới bổn, đầy đủ uy nghi chánh hạnh,
thấy sợ hãi trong các lỗi nhỏ nhặt, chấp nhận và học tập trong
các học pháp. Phàm nhận các món đồ ăn gì, thô hay tế, vị ấy
ăn một cách cẩn thận, không có oán thán gì, vị ấy có nhàm
chán, nhàm chán thân làm ác, miệng nói ác, ý nghĩ ác, nhàm
chán sự thành tựu các pháp ác bất thiện. Vị ấy hoan hỷ và dễ
dàng sống chung với các Tỷ-kheo khác, và không làm các
Tỷ-kheo khác hoảng sợ. Phàm có những gian dối, giả dối,