KINH TĂNG CHI BỘ - TẬP 4 - Trang 354

Tăng Chi Bộ Kinh - Tập 4

357

la-hán, đã đoạn tận các lậu hoặc, đã thành tựu viên mãn, việc
nên làm đã làm, đã đặt gánh nặng xuống, mục đích đã đạt
được, hữu kiết sử đã đoạn tận, chơn chánh giải thoát, vị ấy
không có thể vi phạm năm sự: Tỷ-kheo đã đoạn tận các lậu
hoặc không có thể cố ý đoạt mạng sống của loài hữu tình;
Tỷ-kheo đã đoạn tận các lậu hoặc không có thể cố ý đoạn tận
các lậu hoặc, không có thể cố ý lấy của không cho được gọi
là ăn trộm; Tỷ-kheo đã đoạn tận các lậu hoặc không có thể
hành dâm dục; Tỷ-kheo đã đoạn tận các lậu hoặc không có
thể biết mà nói láo; Tỷ-kheo đã đoạn tận các lậu hoặc không
có thể hưởng thọ các dục do các đồ ăn cất chứa đem lại, như
trước còn làm gia chủ; Tỷ-kheo đã đoạn tận các lậu hoặc
không có thể đi đến dục; Tỷ-kheo đã đoạn tận các lậu hoặc
không có thể đi đến sân; Tỷ-kheo đã đoạn tận các lậu hoặc
không có thể đi đến si; Tỷ-kheo đã đoạn tận các lậu hoặc
không có thể đi đến sợ hãi". Xưa kia và cả nay nữa, Ta nói
như sau: "Tỷ-kheo nào là bậc A-la-hán đã đoạn tận các lậu
hoặc, đã thành tựu viên mãn, việc nên làm đã làm, đã đặt
gánh nặng xuống, mục đích đã đạt được, hữu kiết sử đã đoạn
tận, chơn chánh giải thoát; vị ấy không có thể vi phạm chín
sự".

(VIII) (8) Du Sĩ Sajjha
1. Như vầy tôi nghe:
Một thời, Thế Tôn trú ở Ràjagaha (Vương Xá), tại núi

Gijjhakùta. Rồi du sĩ Sajjha đi đến Thế Tôn, sau khi đến, nói
với Thế Tôn những lời chào đón hỏi thăm xã giao, sau khi
nói lên những lời chào đón hỏi thăm thân hữu, liền ngồi
xuống một bên. Ngồi xuống một bên, du sĩ Sajjha bạch Thế
Tôn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.