72
Chương VII - Bảy Pháp
đập đánh, một miếng vụn có thể văng ra và trở thành nguội
lạnh. Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo trong khi thực
hành, suy nghĩ như sau: "Nếu cái này không có, cái này có
thể không phải của ta. Nếu cái này sẽ không có, cái này sẽ
không phải của ta. Cái gì có, cái gì được thành, ta đều từ bỏ".
Vị ấy có được xả, vị ấy không tham đắm hữu, không tham
đắm hậu hữu; với chánh trí tuệ, vị ấy thấy có con đường vô
thượng tịch tịnh. Và vị ấy chưa chứng ngộ trọn vẹn hoàn
toàn con đường ấy. Vị ấy chưa đoạn tận trọn vẹn hoàn toàn
mạn tùy miên. Vị ấy chưa đoạn tận trọn vẹn hoàn toàn hữu
tham tùy miên. Vị ấy chưa đoạn tận trọn vẹn hoàn toàn vô
minh tùy miên. Do diệt tận năm hạ phần kiết sử, vị ấy chứng
được Trung gian Niết-bàn.
3. Ở đây, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo trong thực hành
suy nghĩ như sau: "Nếu cái này không có, cái này có thể
không phải của ta. Nếu cái này sẽ không có, cái này sẽ không
phải của ta. Cái gì có, cái gì được thành, ta đều từ bỏ". Vị ấy
có được xả, vị ấy không tham đắm sanh hữu, không tham
đắm tích tụ của hữu; với chánh trí tuệ, vị ấy thấy có con
đường vô thượng tịch tịnh và vị ấy chưa chứng ngộ trọn vẹn
hoàn toàn con đường ấy. Vị ấy chưa đoạn tận trọn vẹn hoàn
toàn mạn tùy miên. Vị ấy chưa đoạn tận trọn vẹn hoàn toàn
hữu tham tùy miên. Vị ấy chưa đoạn tận trọn vẹn hoàn toàn
vô minh tùy miên. Do diệt tận năm hạ phần kiết sử, vị ấy
chứng được Trung gian Niết-bàn. Ví như, này các Tỷ-kheo,
một cái bát bằng sắt được đốt cháy cả ngày và được đập đánh,
một miếng vụn có thể văng ra, có thể bay lên và trở thành
nguội lạnh. Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo trong khi
thực hành, suy nghĩ như sau: "Nếu cái này không có, cái này
có thể không phải của ta. Nếu cái này sẽ không có, cái này sẽ
không phải của ta...". Vị ấy đoạn diệt tận năm hạ phần kiết sử,
vị ấy chứng được Trung gian Niết-bàn.