Tăng Chi Bộ Kinh - Tập 5
119
- Thưa Hiền giả Sàriputta, trong Pháp và Luật này, thế
nào là lạc, thế nào là khổ?
2. - Không thích ý, này Hiền giả, trong Pháp và Luật
này là khổ; thích ý là lạc.
Khi nào không thích ý có mặt, này Hiền giả, chờ đợi là
khổ này: Khi đi không được lạc thú, khi đứng... khi ngồi...
khi nằm... khi đi đến làng.. khi đi đến rừng... khi đi đến gốc
cây... khi đi đến ngôi nhà trống... khi đi đến chỗ lộ thiên...
khi đi đến giữa các Tỷ-kheo, không được lạc thú.
Khi nào không thích ý có mặt, này Hiền giả, chờ đợi là
khổ này.
3. Khi nào thích ý có mặt, này Hiền giả, chờ đợi là lạc
này: Khi đi được lạc thú; khi đứng... khi ngồi... khi nằm... khi
đi đến làng... khi đi đến rừng... khi đi đến gốc cây... khi đi
đến ngôi nhà trống... khi đi đến chỗ lộ thiên... khi đi đến giữa
các Tỷ-kheo, có được lạc thú.
Khi nào thích ý có mặt, này Hiền giả, chờ đợi là lạc thú
này.
(VII) (67) Tại Nalakapàna (1)
1. Một thời, Thế Tôn bộ hành giữa dân chúng Kosala,
với đại chúng Tỷ-kheo, đi đến tại một thị trấn của dân chúng
Kosala tên là Nalakapàna. Tại đấy, Thế Tôn trú ở rừng
Palàsa, tại Nalakapàna. Lúc bấy giờ, Thế Tôn nhân ngày trai
giới Uposatha, Thế Tôn đang ngồi, có chúng Tỷ-kheo đoanh
vây. Rồi Thế Tôn sau phần lớn của đêm, thuyết giảng, khích
lệ, làm cho phấn khởi, làm cho hoan hỷ các vị Tỷ-kheo với
pháp thoại; sau khi nhìn xung quanh chúng Tỷ-kheo đang
yên lặng, thật yên lặng, nói với Tôn giả Sàriputta: