Tăng Chi Bộ Kinh - Tập 5
271
- Thưa không, bạch Thế Tôn. Không làm điều ác, bạch
Thế Tôn, từ đâu nó sẽ cảm giác khổ được?
4. Này các Tỷ-kheo, xả tâm giải thoát này cần phải tu
tập bởi nữ nhân hay nam nhân. Này các Tỷ-kheo, thân này
không bị nam nhân hay nữ nhân cầm lấy rồi đem đi. Này các
Tỷ-kheo, con người phải chết này ở giữa những tư tưởng. Vị
ấy rõ biết như sau: "Phàm ác nghiệp nào do ta làm từ trước
với cái thân do nghiệp làm ra này, tất cả cần phải cảm thọ ở
đây, nó không thể theo và được hiện hữu về sau". Như vậy,
này các Tỷ-kheo, xả tâm này được tu tập, đưa đến không có
trở lui, đối với Tỷ-kheo có trí tuệ, có được trong đời này,
nhưng vị ấy chưa thể nhập sự giải thoát hơn thế nữa.
(X) (209) Sau Khi Chết
1. Rồi một Bà-la-môn đi đến Thế Tôn, sau khi đến, nói
lên với Thế Tôn những lời chào đón hỏi thăm, sau khi nói lên
những lời chào đón hỏi thăm thân hữu, liền ngồi xuống một
bên. Ngồi xuống một bên, vị Bà-la-môn ấy bạch Thế Tôn:
- Do nhân gì, do duyên gì, ở đây có hạng chúng sanh
sau khi thân hoại mạng chung bị sanh vào cõi dữ, ác thú, đọa
xứ, địa ngục?
- Do nhân phi pháp hành và bất bình đẳng hành, này
Bà-la-môn, như vậy ở đây, một số chúng sanh sau khi thân
hoại mạng chung, bị sanh vào cõi dữ, ác thú, đọa xứ, địa
ngục.
- Thưa Tôn giả Gotama, do nhân gì, do duyên gì, ở đây
có hạng chúng sanh, sau khi thân hoại mạng chung được
sanh lên thiện thú, Thiên giới, cõi đời này?
- Do nhân pháp hành và bình đẳng hành, này Bà-la-
môn, như vậy ở đây, một số chúng sanh sau khi thân hoại