mức 1,99% khi mới thành lập nước và có thể trở thành tăng trưởng âm khi bước
vào giai đoạn 2025 - 2030.
Trong khi đó, sự cải thiện về điều kiện chăm sóc sức khỏe, y tế và kinh tế
khiến tuổi thọ của Trung Quốc đã tăng mạnh từ mức 45 năm (năm 1950) lên mức
72 năm (2010), đi liền với đó, tỉ trọng của nhóm dân số 60 tuổi trở lên cũng tăng
mạnh từ mức 7,5% (năm 1950) lên mức 24,4% (năm 2030) – tương đương với
340 triệu người (Hình 7.4).
Hình 7.4: Tuổi thọ và mức độ lão hóa dân số Trung Quốc
Nguồn: Thiết lập theo số liệu UN (2012)
Biến đổi về cơ cấu dân số theo độ tuổi
Song song với sự biến đổi về tỉ lệ sinh thô và tỉ lệ tăng trưởng dân số, cơ cấu
dân số Trung Quốc cũng có sự biến đổi mạnh mẽ. Theo đó, chênh lệch giới tính
nam-nữ có thể không quá nghiêm trọng, nhưng tốc độ lão hóa của dân số Trung
Quốc thì rất rõ nét. Theo tiêu chuẩn của Liên hợp quốc, quốc gia có số người từ
65 tuổi trở lên vượt 7% tổng dân số thì được coi là quốc gia có dân số già. Số
liệu điều tra tổng dân số từ lần I đến lần VI của Trung Quốc cho thấy nước này
chính thức trở thành quốc gia có dân số già vào năm 2000, tỉ lệ này của các đợt
điều tra dân số lần lượt là 4,4% (năm 1953), 3,6% (năm 1964), 4,9% (năm 1982),
5,6% (năm 1990), 7% (năm 2000), 7,7% (năm 2010) và tăng lên 9,4% (năm
2012) – tương đương 127,14 triệu người