Nguồn: Tác giả tính toán theo số liệu UN (2012)
Thông qua việc thực thi chính sách một con và đạt được ưu thế về cơ cấu độ
tuổi dân số tương đối sớm, Trung Quốc đã có được nguồn lực quan trọng làm
nền tảng cho tăng trưởng kinh tế trong gần 35 năm qua. Trong đó, tỉ lệ tăng
trưởng dân số cao trong giai đoạn 1960 - 1990 giúp Trung Quốc có lực lượng lao
động (tuổi từ 15 - 64) đông đảo trong thời kì ngay sau đó. Năm 2015, cơ bản lực
lượng người trong độ tuổi lao động của Trung Quốc sẽ tiến sát đến mức 1 tỉ
người – tương đương 72,7% dân số – qua đó xác lập mức cao nhất về tỉ lệ người
trong độ tuổi lao động/người không trong độ tuổi lao động – 2,66 lần. Tuy nhiên,
đến năm 2030, khi số người trong độ tuổi lao động của Trung Quốc sẽ giảm còn
960 triệu – tương đương 68,9% dân số – thì tỉ lệ này sẽ giảm về mức 2,22 – cao
hơn so với mức trung bình của các nước đang phát triển và của Ấn Độ. Nhưng
xu thế của tỉ lệ này ở Ấn Độ đến năm 2030 vẫn đánh dấu một quá trình đi lên.
Tỉ lệ phụ thuộc đang tăng nhanh – Viễn cảnh về xã hội “Già trước khi
giàu”
Khi xét đến tương quan giữa GDP bình quân (tính theo sức mua ngang giá –
PPP) và tỉ lệ dân số già hóa (dân số từ 65 tuổi trở lên) có thể nhận thấy: (i) nếu so
với các nước có mức GDP bình quân tương đương, tỉ lệ người già ở Trung Quốc
đều cao hơn; (ii) còn nếu so với các nước có tỉ lệ dân số 65 tuổi trở lên tương