KINH THÁNH CỦA MỘT NGƯỜI - Trang 16

- Và vì vậy phải uống cà phê cho tỉnh táo chứ gì? - Cô gái đưa mắt nhìn

anh đầy châm chọc.

- Tốt hơn hết là nắm lấy cơ hội này... - anh thầm nghĩ.
Anh còn nói cuộc đời lắm khi như kì tích, may sao anh vẫn đang sống, tất

cả đều thuộc về ngẫu nhiên, nhưng chân thực vô cùng chứ không có gì là
mộng mị.

- Còn em lại ước mong mãi mãi sống trong mộng, chắc chẳng được, thà

rằng đừng nghĩ gì cả là hơn.

Cô gái nhấp một tí rượu, nhắm nghiền đôi mắt, hàng mi thật dài đâm tỉa

ra ngoài, quả xứng danh là con gái Đức rất chi li. Anh bảo cô dang rộng chân
ra, để nhìn rõ và hằn sâu vào kí ức. Cô trả lời, không cần kí ức mà chỉ vì giờ
phút này thôi. Anh hỏi cô đã cảm nhận gì chưa khi anh say nhìn đắm đuối, cô
nói, hình nhự anh đang đi trên khắp thân mình, từ chỗ này đến chỗ kia, từ
ngón chân lên tới vòng eo và nguồn nước trào dâng lai láng. Anh nói cần cô,
cô nói cần anh, cả hai cùng muốn thấy tận mắt những thân hình tươi roi rói sẽ
quằn quại ra sao.

- Chụp tốt chứ anh? - Cô mơ màng hỏi.
- Tốt - anh nhắm thẳng vào cô, ánh mắt quét lên toàn thân người con gái

ấy.

- Lấy được hết tất cả?
- Chẳng hề sót tí nào.
- Anh không sợ ư?
- Sợ cái gì?
Anh nói giờ đây anh chẳng cần phải lo lắng như ngày xưa nữa. Cô nói cô

cũng không bận tâm để ý đến mọi người. Anh nói nơi này là Hương cảng,
Trung Quốc với anh đã cách xa vời vợi. Anh vùng dậy ôm cô gái, cô bảo anh
tắt ngọn đèn trần, một lần nữa anh lại như hòa tan vào tấm thân mịn màng của
ả.

- Em đã làm anh thích thú? - Cô gái đê mê, rên rỉ.
- Nói đúng hơn là em đang chôn vùi anh.
- Ngay trong nhục thể và chính ở lúc này, không hề có kí ức?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.