KINH THUẾ - Trang 145

Mùa đông đã tới, mùa xuân của túi tiền của chủ tịch Thường lại sắp tới

gần.

Cùng với một lượng lớn tiểu thương tiến vào trung tâm thương mại, vốn

của Thường Thanh cũng thu hồi được từng chút một và có phần dư dả.

Bảo thư ký chặn vài cuộc gọi của Bạch Uy, y đến thì tránh không gặp,

Bạch thiếu gia cũng là người cáu kỉnh, sau vài lần như vậy, y cũng không
tìm Thường Thanh nữa.

Chủ tịch Thường thấy thật hài lòng.

Hôm nay, hết giờ làm, chủ tịch Thường nhàn nhã chẳng có việc gì, liền

đến phòng tắm hơi trước đây thường đi để giãn gân cốt.

Vừa khoác khăn mặt bước vào phòng xông hơi thì thấy một người để tay

trần cũng tiến vào theo.

Thường Thanh nhìn lại, là Bạch Uy.

Bạch Uy sầm mặt hỏi: “Sao không nhận điện thoại của tôi?”

Thường Thanh liếc mắt chòng ghẹo: “Tôi đâu có là thanh niên chờ việc

giống cậu, bận lắm chứ!”

“Anh đây là qua cầu rút ván! Sao? Không cần tôi nữa?” Bạch Uy cười

lạnh hỏi.

“Tiểu Bạch à! Hai ta là quan hệ gì? Cậu là một con gà giò mới khai trai

nên ăn nghiện, tôi hiểu. Nhưng cậu cũng phải suy nghĩ cho cái dạ dày của
mình chứ? Ăn nhiều là đau bụng đấy. Lão Thường tôi anh tuấn đấy, nhưng
cũng chẳng dây mãi không thôi như cậu!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.