KINH TIỂU BỘ - TẬP 2 - Trang 207

- Hãy cho gã Bà-la-môn độc ác này lãnh phần xứng đáng với gã.

Rồi để chứng tỏ rằng thần không dễ bị bất cứ ai khuất phục, thần bảo:

10. Ta đâu dễ bị một Thiên thần
Khuất phục, hay vua chúa, thế nhân,

Ta chính Dạ-xoa, thần đại lực,
Phi nhanh như chớp giữa hư không,

Và ta thọ hưởng hình dung đẹp,
Phúc phận cho ta đủ lực hùng.

Ankura:

11. Bàn tay ngài chói sáng vàng ròng,
Có mật rỉ và các suối trong

Ðầy tặng vật tuôn từ mọi ngón,
Nước cây trái ngọt nhỏ thành dòng,

Nên ta tin chắc ngài oai lực
Là chính Pu-rin-da hiện thân.

Thần Dạ-xoa:

12. Ta chẳng là tiên, chẳng Thát-bà,
Chẳng Sak-ka hiệu Pu-rin-da,

An-ku-ra hỡi, ta là quỷ
Ðã đến đây từ Bhe-ru-na.

Ankura:

13. Xưa ngài có tính cách ra sao,

Ðời trước ngài theo nếp sống nào,
Vì Thánh hạnh gì, tay ấy vẫn
Hoàn thành thiện sự biết là bao?

Thần Dạ-xoa:

14. Kiếp trước ta là một thợ may,

Suốt đời cùng khổ sống qua ngày,
Ở Bhe-ru phố, ta không có

Phương tiện gì ban phát tự tay.

15. Thuở ấy, tiệm ta ở cạnh nhà

Của người mộ đạo A-say-ha,
Chuyên gia bố thí đầy hào phóng,

Khiêm tốn làm bao thiện sự mà.

16. Các đám ăn mày đến chỗ kia,
Cùng đinh thập loại hỏi thăm ta:

“Chúc ông may mắn! Xin cho biết
Ði đến nơi đâu được phát quà?”

Page 207 of 277

Kinh Tiểu Bộ - Tập II

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.