KINH TIỂU BỘ - TẬP 2 - Trang 225

3. Ðến nơi kia một vị hiền nhân,
Bậc Thánh đầy đức hạnh chánh chân,

Vào dịp lễ tang, ngài muốn hỏi
Những người đang tụ tập quây quần:


4. “Dàn hỏa táng ai chết thế này?

Các vòng hoa tỏa ngát hương bay,
Vợ ai đang khóc chồng nàng vậy?

Người ấy là ai quá vãng đây?
Dù chẳng thấy đâu người đã khuất,
Nàng gào: “Brah-ma-dat thương thay!”


5. Những người đang ở đó thưa liền:

“Hoàng Hậu là đây, chính vợ hiền;
Cầu phúc phần ngài, thưa Thánh giả,

Cầu vua Brah-ma-dat thăng Thiên”.

6. Ðây là dàn hỏa táng thi hài
Tỏa ngát hương bay khắp mọi nơi.
Hoàng Hậu là đây đang khóc lóc

Tiên vương vừa khuất bóng trên đời,
Dù không còn thấy ngài đâu nữa,

Bà khóc: “Brah-ma-dat hỡi ôi!”

Vị khổ hạnh liền bảo hoàng hậu Ubbarì:

7. “Tám vạn sáu ngàn người bấy lâu
Tên Brah-ma-dat cũng như nhau,
Ðược thiêu trong nghĩa trang này vậy;

Vì kẻ nào nàng phải khổ đau?”

Ubbarì:

8. Tôn giả, con thương tiếc chúa công
Cù-la-ni đế, chính con dòng,

Làm vua bộ tộc Pan-ca ấy,
Người đã ban con mọi ước mong.

Vị khổ hạnh:

9. Tất cả những ai được gọi là
Brah-ma-dat cũng đã làm vua,

Ðều là con của Cù-la đế,
Chúa tể của dòng Pan-ca-la.


10. Sanh tử dòng kia cứ chuyển vần,

Nàng làm hoàng hậu đã bao lần,
Sao nàng quên lãng bao chồng cũ,
Và chỉ tiếc thương vị cuối cùng?

Page 225 of 277

Kinh Tiểu Bộ - Tập II

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.