KINH TIỂU BỘ - TẬP 3 - Trang 107

con, ngài thấy sức mạnh và sự sáng suốt của đức Phật, khởi lòng tin và xuất
gia, nhưng ngài không làm các bổn phận của người tu hành, cả ngày giao du
nhiều người, ban đêm thời lo ngủ.

Một hôm, với tâm tư hôn trầm phóng dật, ngài nằm ngủ, ngài mộng thấy
ngài cạo đầu, đắp áo cà-sa, ngồi trên lưng voi đi vào thành để khất thực; tại
đấy, thấy quần chúng tụ tập đông đảo, ngài cảm thấy xấu hổ và xuống voi
không ngồi nữa. Ngài thức dậy, suy nghĩ: 'Vì sao, đây là cơn mộng hôn trầm
và phóng dật, ta thấy ta nằm ngủ với tâm ưu não', ngài an trú thiền quán,
không bao lâu chứng quả A-la-hán. Như vậy lấy cơn mộng làm đề tài khích
lệ, ngài dùng những bài kệ để nói lên chánh trí của ngài:

197. Vai đắp phủ tấm y,
Giống như màu bông xoài,
Ngồi trên lưng con voi,
Ta vào làng khất thực.

198. Từ lưng voi leo xuống,
Ta cảm nhận xúc động,
Trước ta rất ngạo mạn,
Nay ta thật lắng dịu,
Ta đã chứng đạt được,
Các lậu hoặc đoạn diệt.

(CLX) Kappata - Kura (Thera. 25)

Trong thời đức Phật hiện tại, ngài sanh tại Sàvatthi, trong tình cảnh nghèo
nàn, ngài chỉ biết tự nuôi sống, bằng cách mặc đồ rách rưới, bát ăn xin cầm
tay, đi xin gạo cơm. Vì vậy ngài được tên là Kappatakura (rách và gạo). Khi
lớn lên, ngài nuôi sống bằng cách bán cỏ. Một hôm, đang cắt cỏ trong rừng,
ngài gặp một vị Trưởng lão, ngài đảnh lễ, ngồi xuống nghe pháp. Ngài khởi
lòng tin, từ bỏ nếp sống cũ, xuất gia, cất đồ rách rưới vào một chỗ. Khi ngài
cảm thấy nhàm chán với đời sống mới, ngài đi đến nhìn đồ rách rưới ấy, tâm
ngài trở thành bất an. Làm như vậy, bảy lần ngài rời khỏi chúng Tăng. Các
Tỷ-kheo báo cáo lên sự việc này. Một hôm, khi ngài là một Tỷ-kheo đang
ngồi giữa chúng Tăng tại giảng đường, bậc Ðạo Sư giáo giới ngài với những
bài kệ như sau:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.