KINH TIỂU BỘ - TẬP 3 - Trang 373

(L) Năm Trăm Patàcàrà (Therì. 136)

Trong thời đức Phật hiện tại, chúng sanh trong những gia đình khá giả, tại
nhiều chỗ khác nhau, lấy chồng, có con, sống lo việc bếp nước trong gia
đình. Họ đều chịu sự đau khổ khi con của họ bị chết. Rồi họ đi tìm đến
Patàcàrà, đảnh lễ nàng, ngồi xuống một bên nàng và nói cho nàng biết nỗi
đau khổ của họ. Patàcàrà, làm cho họ vơi bớt sự đau khổ, nói lên những bài
kệ như sau:

137. Ông không biết con đường
Nó đến hay nó đi,
Từ đâu con trai đến,
Ông lại khóc: 'Con tôi'.

138. Ông đâu biết con đường,
Nó đến hay nó đi,
Ông khóc nó làm gì?
Pháp hữu tình là vậy.

129. Không có ai yêu cầu,
Từ chỗ kia, nó đến,
Không có ai cho phép,
Từ chỗ này, nó đi,
Từ đâu, nó đến đây!
Ðược sống bấy nhiêu ngày.

130. Từ chỗ này nó đến,
Từ chỗ kia, nó đi,
Nó đến một con đường!
Nó đi một con đường,
Mệnh chung, hình sắc người,
Luân hồi, nó sẽ đi!
Ðến vậy, đi như kia,
Ở đây, khóc than gì?

Sau khi nghe nàng giảng, họ đều cảm thấy dao động và xin xuất gia, dưới sự
hướng dẫn của Patàcàrà. Sau khi tinh cần triển khai thiền quán, chứng đạt
được quả A-la-hán, với pháp tín thọ, nghĩa tín thọ. Suy tư trên quả chứng
của mình, các vị ấy lập lại bài kệ giáo hóa của Patàcàrà và cộng thêm những
bài kệ của chính mình như sau:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.