KINH TIỂU BỘ - TẬP 3 - Trang 374

131. Cây tên, khó thấy được,
Từ tim ta, nhổ lên:
Nàng diệt sầu vì con,
Sầu ấy ám ảnh ta.

132. Nay cây tên được nhổ
Không dục cầu, tịch tịnh
Ta quy y ẩn sĩ,
Phật, Pháp và chúng Tăng
.

Về sau Tỷ-kheo-ni này rất giỏi về lời dạy của Patàcàrà, nên chúng được gọi
là: tùy thuộc của Patàcàrà.

(LI) Vàsitthi (Therì. 136)

Trong thời đức Phật hiện tại, nàng được sanh làm con một nhà quyền quý ở
Vesàli. Khi nàng lớn, nàng được gả cho một người chồng tương xứng và
nàng sống vui vẻ với người chồng. Khi có được đứa con, mới tập chạy, nó
chết đi và nàng quá đau khổ vì đứa con chết. Khi các người bà con chữa
bệnh cho chồng, nàng bỏ trốn và lang thang khắp đó đây cho đến khi nàng
đến Mithìlà. Tại đây, nàng thấy đức Phật đang đi trên đường, tự tại, tự chế,
làm chủ các căn. Khi thấy bậc Ðạo Sư và nhờ Phật lực nàng lấy lại được sự
bình tĩnh. Rồi bậc Ðạo Sư thuyết pháp vắn tắt cho nàng, và nàng xin được
xuất gia và bậc Ðạo Sư chấp nhận. Làm tất cả các bổn phận của mình, nàng
an trú vào thiền quán, và với sự cố gắng vượt bực, với trí tuệ chín muồi,
nàng chứng quả A-la-hán, vói pháp tín thọ, nghĩa tín thọ. Suy tư trên quả
chứng của mình, nàng sung sướng nói lên niềm hân hoan của mình:

133. Ta sầu muộn vì con
Khổ, tâm cuồng tưởng loạn,
Lõa thể, tóc rối ren,
Ðời sống vậy, ta sống.

134. Lang thang đường, đống rác,
Nghĩa địa, đường xe đi,
Ba năm ta đã sống,
Kham khổ, chịu đói khát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.