KINH TIỂU BỘ - TẬP 7 - Trang 148

- Ðừng để người ấy đứng đó mà nhìn ta. Hãy lôi cổ y kéo ra ngoài và đóng
cửa lại.

Họ làm theo lời nàng. Chàng suy nghĩ: "Ta đã cho nàng tám trăm triệu đồng
tiền, tuy thế chỉ một ngày ta đến tay không, nàng đã bảo chúng nắm cổ ta
tống ra ngoài. Ôi nữ nhân thật là độc ác, vô sĩ, vong ân, phản bội!"

Do vậy chàng quan sát mãi về ác hạnh của nữ nhân cho đến khi chàng thấy
chán ngán, ly tham và bất mãn với cuộc đời thế tục. Chàng suy nghĩ: "Tại
sao ta phải sống đời thế tục? Ta muốn xuất gia hôm nay và thành người khổ
hạnh".

Do vậy chàng không trở về nhà nữa cũng không yết kiến vua nữa, chàng rời
kinh thành đi vào rừng. Chàng dựng thảo am bên bờ sông Hằng, cư trú tại đó
như một ẩn sĩ khổ hạnh, đắc Thiền định viên mãn và sống bằng củ quả rừng.

Vua nhớ bạn vắng mặt lâu ngày và đòi bạn vào chầu. Khắp kinh thành ai
cũng biết rõ cách nàng kỹ nữ đối xử với chàng nên họ tâu vua vấn đề ấy và
thêm:

- Tâu Ðại vương, người ta bảo thân hữu của Ðại vương vì tủi nhục đã không
trở về nhà, mà đã trở thành vị khổ hạnh sống trong rừng.

Vua truyền đưa nàng kỹ nữ vào, và hỏi nàng xem chuyện nàng đối xử với
thân hữu ngài có thật như vậy chăng. Nàng thú nhận.

- Này nữ nhân bạc ác kia, hãy mau đến nơi Hiền hữu ta ở và đưa chàng về
đây. Nếu không làm được việc ấy, ngươi phải bị mất mạng đấy.

Nghe lệnh vua, nàng sợ hãi, vội lên xe ra khỏi kinh thành cùng đoàn tùy tùng
đông đảo. Nàng đi tìm nơi an trú và nghe lời đồn, nàng đến đó kính lễ và cầu
xin:

- Bạch Tôn giả, xin hãy tha thứ lỗi lầm thiếp đã phạm trong lúc mù quáng
ngu si. Thiếp quyết không tái phạm nữa.

- Ðược lắm, ta tha thứ cho nàng, ta không giận nàng đâu.

- Nếu Tôn giả tha thứ cho thiếp, xin hãy lên xe cùng thiếp. Chúng ta cùng
trở về kinh thành và ngay khi vào thành, thiếp xin dâng ngài mọi tiền tài
trong nhà thiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.