KINH TIỂU BỘ - TẬP 7 - Trang 229

Sau đó, khi đến chỗ ngồi gốc cây, ông lau phủi hết cát cho Ngài, rồi trải
thương y ra mời Ngài ngồi xuống, với nước sạch thơm ngát, ông rửa chân
Ngài, xoa dầu thơm ngào ngạt, và từ chân của chính mình, ông rút ra đôi hài
lau sạch, xoa dầu thơm xong, mang vào cho Ngài, cúng dường Ngài đôi hài
cùng với chiếc dù, xin Ngài mang hài và che dù trên đầu Ngài khi ngài lên
đường. Vị Ðộc Giác Phật muốn làm ông vui lòng nên nhận lễ vật, và trong
khi vị Bà-la-môn chiêm ngưỡng Ngài để tăng trưởng tín tâm, Ngài bay lên
về lại núi Gandhmàdana.

Còn Bồ-tát với tâm đầy hoan hỷ, tiến ra hải cảng và lên thuyền.

Khi ra đến đại dương vào ngày thứ bảy, con thuyền nứt ra và họ không thể
tát hết nước được. Tất cả mọi người lo sợ cho mạng sống mình, đồng thanh
kêu gào, mỗi người kêu cầu một vị thần linh riêng của mình. Bậc Ðại Sĩ,
chọn một người hầu, xoa dầu khắp mình mẩy, ăn một đống đường mịn hòa
với bơ tươi cho thỏa thích, cho kẻ kia cùng ăn, rồi ngài leo lên cột buồm.
Ngài bảo:

- Về hướng kia là kinh thành của ta.

Vừa chỉ tay về hướng ấy, vừa gạt bỏ nỗi sợ hãi về các loài rùa, cá, ngài lặn
mất cùng với gã gia nhân một khoảng xa chừng một trăm năm mươi cubit (1
cubit = 45cm). Ðám người kia chết đuối cả, còn bậc Ðại Sĩ cùng gã gia nhân
bắt đầu tiến lên trên biển cả. Trong bảy ngày liền, ngài tiếp tục bơi. Ngay cả
giờ phút ấy, ngài vẫn giữ trọn ngày trai giới, súc miệng với nước mặn.

Lúc bấy giờ một nữ thần tên là Mani-Mekkhalà, nghĩa là Ngọc Ðới, đã được
lệnh của Tứ Thiên vương: "Nếu gặp tàu chìm, và tai họa xảy đến cho người
đã quy y Tam Bảo, hoặc đầy đủ giới đức, hoặc phụng thờ cha mẹ, thì nàng
phải lo cứu độ". Và để bảo vệ cho các người như vậy, nữ thần an trụ trên
mặt biển. Nhờ thần lực của bà, bà không cần canh phòng trong suốt bảy
ngày ấy, song đến ngày thứ bảy, nhìn lướt trên mặt biển, bà thấy vị Bà-la-
môn Sankha đức độ kia, nên suy nghĩ: "Kẻ đằng kia đã bị rớt xuống biển,
đến nay là ngày thứ bảy rồi, nếu ông chết đi thì ta mắc phải tội nặng lắm."

Vì thế sinh lòng lo lắng, bà vội đổ vào chiếc đĩa bằng vàng đầy đủ mọi thức
ăn thiên giới, phi nhanh như gió đến phía ngài, rồi dừng lại trước mặt ngài
trên không và bảo:

- Này Bà-la-môn, ngài không ăn gì đã bảy ngày rồi, vậy ăn thức này đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.