KINH TIỂU BỘ - TẬP 7 - Trang 232

9. Xin chiếc thuyền bằng ván khéo xây,

Thuận buồm xuôi gió, chạy như bay,

Mà không thấm nước trên đường biển

Không thể dùng xe cộ chốn đây,

Xin chở ta về Mo-lí gấp,

Làm sao vừa kịp đúng hôm nay.

Nữ thần rất đẹp ý khi nghe những lời này, liền làm phép cho chiếc thuyền
hiện ra, được làm bằng bảy báu vật, chiều dài tám trăm cubit (1 cubit =
45cm), chiều rộng sáu trăm cubit, chiều sâu hai mươi sải (sải= 1,82m). Có
ba cột buồm bằng ngọc bích, dây buộc bằng vàng, cánh buồm bằng bạc, các
mái chèo và bánh lái đều bằng vàng ròng cả. Trong thuyền, vị nữ thần chất
đầy bảy báu vật, rồi ôm lấy vị Bà-la-môn đưa lên chiếc thuyền huy hoàng
kia. Bà không chú ý đến gã hầu cận, song vị Bà-la-môn vẫn chia phần cho
gã hưởng phước lành. Gã sung sướng quá và nữ thần kia cũng ôm gã đặt lên
thuyền nữa. Liền đó bà đưa thuyền đến kinh thành Molinì và sau khi đã chất
đầy châu báu vào kho nhà vị Bà-la-môn, bà trở về nơi an trú mình.

*

Bậc Ðạo Sư với Trí tuệ Tối thắng, đã ngâm vần kệ cuối cùng:

10. Thần nữ hân hoan, hạnh phúc tràn,

Làm cho xuất hiện, chiếc thuyền thần,

Ðem San-kha với người hầu cận

Về đến kinh đô đẹp tuyệt trần.

Còn vị Ba-la-môn suốt đời ở nhà bố thí thật rộng rãi không ngừng và giữ
giới hạnh, nên khi mạng chung ngài cùng các gia nhân đi lên cộng trú với
chư Thiên.

*

Khi bậc Ðạo Sư chấm dứt Pháp thoại, Ngài tuyên thuyết các Sự Thật. Bấy
giờ vào lúc kết thúc các Sự Thật, vị cư sĩ ấy chứng đắc Sơ quả (Dự Lưu).

Rồi Ngài nhận diện Tiền thân:

- Vào thời ấy Uppalavannà (Liên Hoa sắc) là nữ thần, Ànanda là người hầu,
và Bà-la-môn Sankha chính là Ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.