KINH TIỂU BỘ - TẬP 7 - Trang 246

mặt vị ẩn sĩ này vốn là bạn chân tình của nhà ta!" Với mục đích trên, bà
ngâm vần kệ thứ mười:

10. Giờ đây thiếp lỡ nói rồi,

Những điều chẳng đáng nên lời nói ra

Vì con, mong ước thứ tha,

Không gì hơn được mẹ cha nồng tình,

Yan-na, con của chúng mình

Trước đây đã chết, hồi sinh bây giờ!

- Thôi phu nhân hãy đứng dậy đi - Mandavya nói - tôi tha lỗi cho bà rồi. Từ
nay bà đừng vô tình với tôi nữa; rồi tôi sẽ không bao giờ buồn phiền gì bà
đâu.

Còn Bồ-tát bảo Mandavya:

- Trong khi thu thập được nhiều của cải bất chính, rồi bạn lại phân phát bố
thí rộng rãi, song không có lòng tin rằng hành động ấy là hạt giống an lành
mang lại dị thục quả, như thế là bạn sai lần đấy. Trong tương lai, bạn hãy tin
tưởng vào công đức của lễ vật bố thí, và bạn hãy bố thí cúng dường.

Vị gia chủ hứa làm như vậy, và đến phiên mình nói với Bồ-tát:

- Thưa Tôn giả, chính Tôn giả cũng sai lầm khi nhận lễ vật của chúng tôi
cúng dường trên bước đường Thánh hạnh mà lòng không phát nguyện tu
hành. Giờ đây để cho hạnh nghiệp của Tôn giả mang lại nhiều phước quả
dồi dào, xin từ nay về sau Tôn giả tiến lên trong Thánh đạo với lòng an tịnh
thanh thản và tràn đầy thiên lạc.

Rồi hai ông bà giã từ bậc Ðại sĩ và ra về.

Từ đó về sau, bà vợ thương yêu chồng mình, gia chủ Mandavya giữ tâm
thanh tịnh, đem của cải bố thí với đầy đủ lòng tin; còn Bồ-tát xua tan hết
lòng thối thất, và tu tập các Thắng trí thiền định nên được sinh lên cõi Phạm
thiên.

*

Khi Pháp thoại này chấm dứt, Bậc Ðạo Sư tuyên thuyết các Sự Thật. Bấy
giờ vào đoạn kết thúc các Sự Thật, vị Tỷ-kheo thối thất đã được an trú vào
Sơ quả (Dự Lưu).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.