KINH TIỂU BỘ - TẬP 7 - Trang 244

- Này phu nhân, hãy dùng hết mọi phương cách làm cho con ta bình phục.

Bà đáp:

- Thế thì tốt lắm.

Và lời Nguyện cầu Chân thật của bà được đưa ra trong vần kệ thứ ba:

3. Rắn nọ cắn con mới nãy giờ,

Nằm trong lỗ ấy hỡi con thơ,

Và cha con đó, này ta bảo,

Là một, trong tim mẹ hững hờ,

Mong sự thật này mang phươc đức,

Nọc tan, con trẻ tỉnh hồn mơ!

Chẳng bao lâu lời Nguyện Cầu Chân thật này được thực hiện thì tất cả nọc
độc đều tuôn ra và chui xuống đất. Yannadatta đứng dậy, toàn thân cậu đã
được tẩy sạch hết chất độc, nên cậu bắt đầu chơi đùa. Khi cậu bé đã hồi tỉnh
như thế xong, gia chủ Mandavya hỏi về tâm tư của Dìpàyana qua vần kệ thứ
tư:

4. Người ta xuất thế, trí quang minh,

Thuần thục, tâm không chút bất bình,

Trừ bạn Kan-ha, sao thối chất,

Chẳng mong tiến bước đạo tu hành?

Ðể đáp lại lời này, vị kia ngâm vần kệ thứ năm:

5. Xuất thế rồi quay lại cõi trần,

Chắc người ta nghĩ: "Kẻ ngu đần!",

Chính điều này khiến ta lùi bước,

Ta vẫn hành trì đạo Thánh nhân

Tuy vậy ta không còn phát nguyện,

Ta theo Thánh đạo bởi nguyên nhân:

Ðược lời khen ngợi từ người trí,

Là cách người hiền thiện trú thân.

Sau khi đã giải thích lối suy nghĩ của mình như vậy xong, vị này hỏi
Mandavya lần nữa qua vần kệ thứ sáu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.