KINH TIỂU BỘ - TẬP 7 - Trang 243

Chẳng bao lâu khi lời Nguyện cầu Chân thật này được thực hiện, thì chất
độc phóng ra từ ngực của Yannadatta và chui xuống đất. Cậu bé mở mắt
nhìn cha mẹ và kêu:

- Mẹ ơi!

Rồi cậu quay người nằm im. Lúc ấy Hắc nhân Dìpàyana bảo người cha:

- Này, ta đã dùng hết khả năng của ta, nay đến thời bạn dùng khả năng của
mình đi.

Người cha đáp:

- Vậy tôi sẽ thực hiện lời Nguyện cầu Chân thật.

Rồi vừa đặt tay lên ngực con trai, ông vừa ngâm vần kệ thứ hai:

2. Chẳng chút quan tâm vật cúng dường

Ta đem đãi mọi khách qua đường,

Song người hiền trí chưa hề biết

Ta đã tự kiềm chế bản thân;

Dù bố thí, ta lòng miễn cưỡng,

Cầu mong lời thật tạo hồng ân,

Làm cho nọc độc thành vô hiệu,

Thằng bé này đây được tỉnh dần.

Sau khi ông thực hiện lời Nguyện cầu Chân thật này, từ lưng cậu bé nọc độc
xuất ra và chui xuống đất. Cậu ngồi dậy, nhưng chưa thể đứng lên được. Lúc
ấy người cha bảo người mẹ:

- Này phu nhân, ta đã dùng hết khả năng của ta, bây giờ chính bà dùng năng
lực của mình phát nguyện Lời Chân thật để làm cho con bà đứng lên và đi
được.

Bà vợ đáp:

- Tôi cũng có một sự thật muốn nói ra, nhưng trước mặt quí vị tôi không thể
nói được.

Ông bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.