KINH TIỂU BỘ - TẬP 7 - Trang 242

Còn nhà vua đảnh lễ hai vị ẩn sĩ, xin thứ lỗi, rồi đem hai vị vào trú ngụ trong
ngự viên, và chăm sóc hai vị tại chỗ ấy. Cũng từ đó, Mandavya được gọi là
"Mandavya mang-cái-cọc", cứ sống ở nơi này gần gũi nhà vua. Phần
Dìpàyana, sau khi chữa lành vết thương cho bạn xong, lại trở về với bạn xưa
là gia chủ Mandavya. Khi gia nhân nhận thấy vị này đi vào am thất cũ, liền
đi báo với gia chủ. Ông chủ nghe tin lòng rất hoan hỷ, cùng với vợ con đem
nhiều hương liệu, tràng hoa, dầu, đường đi đến am thất, đảnh lễ Dìpàyana,
rửa chân và xoa dầu thơm cho vị này xong, đem mời nước uống và ngồi lắng
nghe câu chuyện ẩn sĩ Mandavya mang-cây-cọc.

Bấy giờ con trai của gia chủ là nam tử Yannadatta, đang chơi đùa với quả
cầu ở cuối mái hiên. tại đó, có một con rắn trong một ổ kiến. Trái cầu của
cậu trai bị ném xuống đất, chạỵ tọt vào lỗ kiến kia và rơi nhằm con rắn. Vì
không biết sự này, cậu thò tay vào lỗ. Con rắn tức giận cắn tay cậu, khiến
cậu ngã xuống bất tĩnh vì nọc độc của rắn quá mạnh. Sau đó cha mẹ cậu thấy
con bi rắn cắn, liền nâng con dậy đem đến vị ẩn sĩ kia, đặt cậu nằm dưới
chân vị này và nói:

- Thưa Tôn giả, các bậc tu hành thường biết các cây thảo dược và bùa chú,
xin Tôn giả chữa trị cho con chúng tôi.

- Ta đâu biết gì về thảo dược, ta chẳng làm nghề y sĩ bao giờ.

- Thưa Tôn giả, ngài là bậc tu hành xin thương xót thằng bé này và thực hiện
một lời Nguyện cầu Chân thật.

- Ðược lắm - vị ẩn sĩ đáp - ta sẽ thực hiện một lời Nguyện cầu Chân thật.

Rồi vừa đặt đặt lên đầu Yannadatta, ông vừa ngâm vần kệ đầu:

1. Bảy ngày tâm trí thật thong dong,

Thanh tịnh sống đời ước lập công,

Từ đó năm mươi năm ẩn dật,

Chú tâm ta bộc bạch lời chân;

Nơi đây ta sống dù không muốn,
Lời thật này mong tạo phước ân,

Khiến nọc độc không còn hiệu lực,

Cậu trai này sẽ tỉnh lên dần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.