KINH TIỂU BỘ - TẬP 7 - Trang 281

Nàng tuân lời. Phú ông tìm một số khách qua lại trên con đường gần đó, khi
đã tập hợp số người ấy lại với nhau, ông bảo:

- Ta đã cúng dường các Bà-la-môn này thức ăn giống như các thức ta vẫn
ăn, nhưng các vị tham lam nuốt từng miếng lớn và vì ăn như vậy nên thức ăn
mắc ở cổ họng và phải chết. Ta mời các ngài đến làm chứng cho ta vô tội.

Trước đám đông đang tụ tập như vậy, các vị Bà-la-môn đứng dậy, vừa bảo
vừa nhìn vào đám đông:

- Các vị hãy xem sự dối trá của thương nhân này. Ông bảo cho chúng ta thức
ăn của ông đấy! Một đống tạp nhạp thức ăn cho bò là những thứ ông đã đem
cho chúng ta trước tiên, sau đó sau khi chúng ta nằm như chết, ông bảo
người nhà nấu thức ăn này đây.

Rồi các vị ấy nhả ra từ miệng những thứ đã ăn rồi chỉ thứ đó. Ðám đông
trách mắng vị thương gia, thét lớn:

- Ðồ ngu si, mù quáng! Ông đã phá bỏ phong tục gia đình ông. Ông đốt bỏ
thí đường, ông đã nắm cổ các hành khất tống ra đường, giờ đây khi bố thí
các Bà-la-môn yếu đuối này, ông lại cho một đống thức ăn trâu bò. Ðến lúc
ông sang thế giới bên kia, chắc ông sẽ mang hết tài sản trong nhà buộc thật
chặt quanh cổ đấy!

Vào lúc ấy, Ðế Thích Thiên chủ bảo đám đông:

- Các người có biết tài sản này là của ai chăng?

- Chúng tôi không biết.

Ngài bảo:

- Chắc các người có nghe một đại phú thương ở Ba-la-nại, ngày xưa sống ở
thành này, đã xây một bố thí đường, và bố thí rất rộng rãi?

- Thưa có - họ đáp - Chúng tôi có nghe nói về ông.

Ngài bảo:

- Ta chính là vị thương gia đó, nhờ các vật tài thí ấy ta được là Ðế Thích
Thiên chủ bây giờ đây, và con trai ta đã không phá vỡ truyền thống gia đình,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.