KINH TIỂU BỘ - TẬP 7 - Trang 381

- Anh cứ đi mà xem con cá sấu nằm trong chén trà! Anh thật quá ư chậm trí!
Vị Thần thứ nhất nói như vậy vì tức giận chúng ta, còn vị thứ hai nói vì
thương yêu chúng ta. Nếu ta rời hòn đảo tuyệt hảo này, thì ta sẽ đi đâu nữa?
Song nếu anh cần phải đi thì cứ đi mà đóng thuyền, bọn ta không cần
thuyền, bọn ta ở đây!

Người thợ mộc khôn ngoan cùng những người theo phe mình, đóng một con
thuyền, đặt mọi hành trang lên thuyền, rồi cả bọn đứng vào thuyền. Sau đó
vào ngày trăng tròn, đúng lúc trăng mọc, từ đại dương dâng lên một ngọn
sóng bao phủ khắp hòn đảo đến tận đầu gối, khi người khôn ngoan ấy thấy
đợt sóng dâng lên thì vội thả thuyền ra. Bọn người theo phe người thợ ngu si
gồm năm trăm gia đình, cứ ngồi bảo nhau:

- Một ngọn sóng đã dâng lên trên đảo. Nhưng nó sẽ không cao hơn đâu.

Sau đó sóng biển dâng cao lên thắt lưng, rồi cao bằng đầu người, cao tận
ngọn cây dừa, rồi bảy cây dừa, rồi phủ lên khắp hòn đảo. Con người nhiều
mưu trí ấy, biết đủ phương cách, không than lam các tài vật, nên đã ra đi an
toàn; còn người thợ ngu si tham của cải, không thấy nỗi kinh hoàng trong
tương lai nên đã bị tiêu hủy cùng năm trăm gia đình nọ.

*

Và ba vần kệ nữa đầy tính cách giáo hóa, để làm sáng tỏ vấn đề trên, là kệ

phát xuất từ Trí tuệ Tối thắng:

10. Do nghiệp làm, như giữa đại dương,

Nên người trí hiểu điều sâu kín,

Chẳng phạm ngày sau lỗi cỏn con.

11. Kẻ ngu, khờ dại nuốt tham lam,

Chẳng hiểu tương lai hiểm họa tràn,

Chìm ngập trước nhu cầu hiện tại,

Như người tận số giữa trùng dương.

12. Hãy làm xong việc trước khi cần,

Ðừng để túng cùng phải khổ thân,

Ai đúng thời làm điều thiết yếu,

Chẳng hề lâm cảnh ngộ đau buồn.

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.