KINH TRUNG BỘ - TẬP 1 - Trang 124

Trung Bộ Kinh – Tập 1

127

rừng này qua rừng khác, từ lùm cây này qua lùm cây khác, từ
thung lũng này qua thung lũng khác, từ đồi cao này qua đồi
cao khác. Vì sao vậy? Ta nghĩ rằng: "Mong họ đừng thấy Ta,
và mong Ta đừng thấy họ!" Này Sariputta, như vậy là hạnh
độc cư của Ta.

Này Sariputta, rồi Ta bò bốn chân đến các chuồng bò,

khi các con bò cái đã bỏ đi, khi các người chăn bò không có
mặt, rồi Ta ăn phân các con bò con, các con bò còn trẻ, các
con bò còn bú. Khi nước tiểu và phân của Ta còn tồn tại, Ta
tự nuôi sống với các loại ấy. Này Sariputta, như vậy là hạnh
đại bất tịnh thực của Ta.

Này Sariputta, Ta đi sâu vào một khu rừng rậm rạp kinh

hoàng và an trú tại chỗ ấy. Này Sariputta, tại khu rừng rậm
rạp kinh hoàng này, những ai còn tham ái đi vào khu rừng
rậm rạp ấy, thời lông tóc người ấy dựng ngược. Này
Sariputta, rồi Ta trong những đêm đông lạnh lẽo, giữa những
ngày mồng tám, khi có tuyết rơi, trong những đêm như vậy,
Ta sống giữa trời, và ban ngày sống trong khu rừng rậm rạp.
Ta sống trong những ngày cuối tháng hè, ban ngày thì sống
giữa trời, còn ban đêm trong khu rừng rậm rạp. Rồi này
Sariputta, những bài kệ kỳ diệu từ trước chưa từng được
nghe sau đây được khởi lên:

Nay bị thiêu đốt, bị buốt lạnh,
Cô độc sống trong rừng kinh hoàng,
Trần truồng, Ta ngồi không lửa ấm,
Ẩn sĩ, trong lý tưởng đăm chiêu.

Này Sariputta, Ta nằm ngủ trong bãi tha ma, dựa trên

một bộ xương. Này Sariputta, những đứa mục đồng đến gần
Ta, khạc nhổ trên Ta, tiểu tiện trên Ta, rắc bụi trên Ta và lấy
que đâm vào lỗ tai. Này Sariputta, và Ta biết Ta không khởi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.