KINH TRUNG BỘ - TẬP 1 - Trang 415

418

38. Ðại kinh Ðoạn tận ái (Mahàtanhàsankhaya sutta)

đối với pháp tốt, không ghét bỏ đối với pháp xấu. Vị ấy sống
an trú niệm trên thân, với tâm vô lượng. Vị ấy như thật tuệ tri
tâm giải thoát, tuệ giải thoát. Chính nhờ chúng mà các ác, bất
thiện pháp của vị ấy được trừ diệt, không có dư tàn. Như vậy,
vị ấy đoạn trừ (thuận nghịch) có cảm thọ nào khởi lên: lạc
thọ, khổ thọ hay bất khổ bất lạc thọ; vị ấy không tùy hỷ,
không hoan nghênh, không tham trước thọ ấy. Vì vị ấy
không tùy hỷ, không hoan nghênh, không tham trước thọ ấy,
nếu có dục hỷ nào đối với các cảm thọ, dục hỷ ấy được trừ
diệt. Do dục hỷ của vị ấy diệt nên thủ diệt. Do thủ diệt nên
hữu diệt. Do hữu diệt nên sanh diệt. Do sanh diệt nên già,
chết, sầu, bi, khổ, ưu, não diệt. Như vậy là sự đoạn diệt của
toàn bộ khổ uẩn này.

(Kết luận)
Này các Tỷ-kheo, các Ông hãy thọ trì ái tận giải thoát

này, được Ta nói một cách tóm tắt, nhưng (phải nhớ là) Tỷ-
kheo Sati, con của người đánh cá, đã bị mắc trong cái lưới
lớn của ái, trong sự rối loạn của ái.

Thế Tôn thuyết giảng như vậy. Các Tỷ-kheo ấy hoan hỷ,

tín thọ lời Thế Tôn dạy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.