Trung Bộ Kinh – Tập 2
13
Người gia trưởng hay con người gia trưởng, hay một
người sanh ở giai cấp (hạ tiện) nghe pháp ấy, sau khi nghe
pháp, người ấy sanh lòng tín ngưỡng Như Lai. Khi có lòng
tín ngưỡng ấy, người ấy suy nghĩ: "Ðời sống gia đình đầy
những triền phược, con đường đầy những bụi đời. Ðời sống
xuất gia phóng khoáng như hư không. Thật không dễ gì cho
một người sống ở gia đình có thể sống theo Phạm hạnh hoàn
toàn đầy đủ, hoàn toàn thanh tịnh, trắng bạch như vỏ ốc. Vậy
ta nên cạo bỏ râu tóc, đắp áo cà-sa, xuất gia, từ bỏ gia đình,
sống không gia đình". Một thời gian sau, người ấy bỏ tài sản
nhỏ, hay bỏ tài sản lớn, bỏ bà con quyến thuộc nhỏ, hay bỏ
bà con quyến thuộc lớn, cạo bỏ râu tóc, đắp áo cà-sa, và xuất
gia, từ bỏ gia đình, sống không gia đình.
Vị ấy xuất gia như vậy, hành trì các học giới và hạnh
sống các Tỷ-kheo, từ bỏ sát sanh, tránh xa sát sanh, bỏ
trượng, bỏ kiếm, biết xấu hổ, sợ hãi, có lòng từ, sống thương
xót đến hạnh phúc tất cả chúng sanh và loài hữu tình. Vị ấy
từ bỏ lấy của không cho, tránh xa lấy của không cho, chỉ
mong những vật đã cho, tự sống thanh tịnh, không có trộm
cướp. Vị ấy từ bỏ đời sống không Phạm hạnh, sống theo
Phạm hạnh, sống đời sống viễn ly, tránh xa dâm dục hạ liệt.
Vị ấy từ bỏ nói láo, nói những lời chân thật, liên hệ đến
sự thật, chắc chắn, đáng tin cậy, không lường gạt đời. Vị ấy
từ bỏ nói hai lưỡi, tránh xa nói hai lưỡi, nghe điều gì ở chỗ
này, không đến chỗ kia nói để sanh chia rẽ ở những người
này; nghe điều gì ở chỗ kia, không đi nói với những người
này để sanh chuyện chia rẽ ở những người kia. Như vậy, vị
ấy sống hòa hợp những kẻ ly gián, khuyến khích những kẻ
hòa hợp, hoan hỷ trong hòa hợp, thích thú trong hòa hợp, hân
hoan trong hòa hợp, nói những lời đưa đến hòa hợp. Vị ấy từ
bỏ nói độc ác, tránh xa lời nói độc ác, nói những lời nói dịu