KINH TRUNG BỘ - TẬP 3 - Trang 116

Trung Bộ Kinh – Tập 3

119

đoạn ly, đoạn diệt, đoạn trừ, đoạn xả, tôi tuệ tri tâm tôi được
giải thoát.

Chư Hiền, vì rằng tôi biết như vậy, thấy như vậy, đối

với sáu nội ngoại xứ này, tôi có thể nói tâm tôi được giải
thoát khỏi các lậu hoặc, không có chấp thủ".

Này các Tỷ-kheo, vị Tỷ-kheo ấy cần phải được tán thán,

cần phải được tùy hỷ với lời nói: "Lành thay!" Sau khi tán
thán, tùy hỷ với lời nói: "Lành thay", một câu hỏi nữa cần
phải được hỏi thêm:

"Nhưng này Hiền giả, do biết gì, thấy gì, do đối với các

thân có nhận thức này và đối với tất cả tướng ở ngoài, Tôn
giả có thể nói về mạn tùy miên: "Ta là người làm, sở thuộc
của ta là người làm", mạn tùy miên của Tôn giả được đoạn
trừ một cách hoàn toàn?".

Chư Tỷ-kheo, đối với Tỷ-kheo các lậu hoặc đã đoạn tận,

tu hành thành mãn, những việc phải làm, đã làm, đã đặt gánh
xuống, đã thành đạt mục đích, đã đoạn trừ hữu kiết sử, và đã
được giải thoát nhờ chánh trí, câu trả lời tùy pháp của vị ấy
phải như sau:

"Chư Hiền, thuở xưa, khi tôi chưa xuất gia, tôi còn ngu

muội. Tôi được Như Lai, đệ tử Như Lai thuyết pháp. Sau khi
nghe pháp. Tôi có lòng tịnh tín đối với Như Lai. Thành tựu
được tịnh tín ấy, tôi suy nghĩ: "Ðời sống gia đình đầy những
triền phược, con đường đầy những bụi đời. Ðời sống xuất gia
phóng khoáng như hư không. Thật rất khó cho một người
sống ở gia đình có thể sống theo Phạm hạnh hoàn toàn đầy
đủ, hoàn toàn thanh tịnh, trắng bạch như vỏ ốc. Vậy ta nên
cạo bỏ râu tóc, đắp áo cà-sa, xuất gia, từ bỏ gia đình, sống
không gia đình".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.