KINH TRUNG BỘ - TẬP 3 - Trang 96

Trung Bộ Kinh – Tập 3

99

trong thức, như vậy là sự nguy hiểm của thức. Sự nhiếp phục
dục tham đối với thức, sự đoạn diệt dục tham, như vậy là sự
xuất ly của thức.

-- Bạch Thế Tôn, do biết gì, do thấy gì, mà không có

mạn tùy miên rằng: "Ta là người làm, sở thuộc của ta là
người làm", đối với tự thân có ý thức, và đối với cả tưởng ở
ngoài?

-- Này Tỷ-kheo, phàm có sắc gì, quá khứ, vị lai hay

hiện tại, nội hay ngoại, thô hay tế, liệt hay thắng, xa hay gần,
đối với tất cả sắc, thấy được như thật với trí tuệ là: "Cái này
không phải của tôi, cái này không phải là tôi, cái này không
phải tự ngã của tôi". Phàm có thọ gì... tưởng gì... hành gì...
phàm có thức gì, quá khứ vị lai hay hiện tại, nội hay ngoại,
thô hay tế, liệt hay thắng, xa hay gần, đối với tất cả thức,
thấy được như thật với trí tuệ là: "Cái này không phải của tôi,
cái này không phải là tôi, cái này không phải tự ngã của tôi".
Này Tỷ-kheo, do biết như vậy, thấy như vậy, nên không có
mạn tùy miên rằng: "Ta là người làm, sở thuộc của ta là
người làm", đối với tự thân có ý thức, và đối với tất cả tướng
ở ngoài.

Rồi một Tỷ-kheo khác khởi lên sự suy tư như sau: "Nếu

được nói rằng, chư Tôn giả, sắc là vô ngã, thọ là vô ngã,
tưởng là vô ngã, hành là vô ngã, thức là vô ngã; như vậy
những hành động do vô ngã làm đã được ngã nào cảm thọ
kết quả?"

Thế Tôn biết được tâm tư của Tỷ-kheo ấy với tâm tư

của mình, liền nói với các Tỷ-kheo:

-- Này các Tỷ-kheo, sự kiện này xảy ra, khi ở đây có kẻ

ngu si, vô tri, vô minh, với tâm bị tham dục chi phối, lại nghĩ
cần phải vượt qua lời dạy của bậc Ðạo sư với câu hỏi: "Nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.