KINH TRƯỜNG BỘ - TẬP 2 - Trang 102

Trường Bộ Kinh – Tập 2 105

sức tinh tấn, nhiếp phục cơn bệnh này, duy trì mạng căn và
tiếp tục sống". Và Thế Tôn với sức tinh tấn, nhiếp phục bệnh
ấy duy trì mạng căn.

24. Rồi Thế Tôn lành bệnh. Sau khi lành bệnh không

bao lâu, đức Phật rời khỏi tịnh xá và ngồi trên ghế đã soạn
sẵn, trong bóng mát của ngôi tịnh xá. Lúc bấy giờ tôn giả
Ananda đến tại chỗ Thế Tôn, đảnh lễ Ngài và ngồi xuống
một bên. Sau khi ngồi xuống một bên, tôn giả Ananda bạch
Thế Tôn:

- Bạch Thế Tôn, con được thấy Thế Tôn khỏe mạnh.

Bạch Thế Tôn, con được thấy Thế Tôn kham nhẫn, bạch Thế
Tôn, thấy Thế Tôn bệnh hoạn, thân con cảm thấy yếu ớt như
lau sậy, mắt con mờ mịt không thấy rõ phương hướng, dầu
cho, bạch Thế Tôn, con được một chút an ủi rằng, Thế Tôn
sẽ không diệt độ, nếu Ngài chưa có lời di giáo lại cho chúng
Tỷ-kheo.

25. Này Ananda, chúng Tỷ-kheo còn mong mỏi gì nữa

ở Ta! Này Ananda, Ta đã giảng Chánh pháp, không có phân
biệt trong ngoài (mật giáo và không phải mật giáo), vì này
Ananda, đối với các Pháp, Như Lai không bao giờ là vị Ðạo
sư còn nắm tay (còn giữ lại một ít mật giáo chưa giảng dạy).
Này Ananda, những ai nghĩ rằng: "Như Lai là vị cầm đầu
chúng Tỷ-kheo"; hay "chúng Tỷ-kheo chịu sự giáo huấn của
Như Lai" thời này Ananda, người ấy sẽ có lời di giáo cho
chúng Tỷ-kheo. Này Ananda, Như Lai không nghĩ rằng: "Ta
là vị cầm đầu chúng Tỷ-kheo; hay "chúng Tỷ-kheo chịu sự
giáo huấn của Ta" thời này Ananda, làm sao Như Lai lại có
lời di giáo cho chúng Tỷ-kheo? Này Ananda, Ta nay đã già,
đã thành bậc trưởng thượng, đã đến tuổi lâm chung, đã đến
tám mươi tuổi. Này Ananda, như cỗ xe đã già mòn, sở dĩ còn
chạy được là nhờ dây thắng chằng chịt, cũng vậy thân Như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.