262
Chương VII: Tương Ưng Bà La Môn
12) Vậy thưa Tôn giả Gotama, con phải cho ai vật
cúng còn lại này?
13) Này Bà-la-môn, trong toàn thế giới chư Thiên, Ma
giới, Phạm thiên giới, trong chúng Sa-môn và Bà-la-môn,
trong thế giới chư Thiên và loài Người, Ta không thấy một ai
ăn vật cúng còn lại này có thể tiêu hóa được, ngoại trừ Như
Lai hay đệ tử Như Lai. Này Bà-la-môn, vậy này Bà-la-môn,
hãy quăng vật cúng còn lại này tại chỗ không có cỏ xanh,
hay nhận chìm xuống nước, nơi không có loài hữu tình.
14) Rồi Bà-la-môn Sundarika Bhàradvàja nhận chìm
vật cúng còn lại ấy vào trong nước, nơi không có loài hữu
tình.
15) Vật cúng ấy khi được quăng vào trong nước liền xì
lên, sôi lên, phun hơi và phun khói lên. Ví như lưỡi cày đốt
nóng cả ngày, khi bỏ vào trong nước, bèn xì lên, sôi lên,
phun hơi và phun khói lên. Cũng vậy, vật cúng còn lại ấy khi
được quăng vào trong nước bèn xì lên, sôi lên, phun hơi và
phun khói lên.
16) Rồi Bà-la-môn Sundarika Bhàradvàja hoảng hốt,
lông tóc dựng ngược, đi đến Thế Tôn; sau khi đến liền đứng
một bên.
17) Thế Tôn nói lên bài kệ cho Bà-la-môn Sundarika
Bhàradvàja đang đứng một bên:
Này Bà-la-môn kia,
Chớ có nghĩ gì tịnh.
Sự sắp đặt củi lửa,
Như vậy chỉ bề ngoài.
Bậc thiện nhân dạy rằng,
Người ấy không thanh tịnh,
Với những ai chỉ muốn