KINH TƯƠNG ƯNG BỘ - TẬP 2 - Trang 123

126

Chương I: Tương Ưng Nhân Duyên

V. Thành Ấp (Tạp 12.5, Ðại 2,80b) (Tăng 384, Ðại 2)
(S.ii,104)

1) ...Tại Sàvatthi.
2) -- Thuở xưa, này các Tỷ-kheo, trước khi Ta giác ngộ,

chưa chứng Chánh Ðẳng Giác, còn là Bồ-tát, Ta suy nghĩ
như sau: "Thật sự thế giới này bị hãm trong khổ não, bị sanh,
bị già, bị chết, bị đoạn diệt, và bị tái sanh; và từ nơi đau khổ
này, không biết xuất ly khỏi già và chết; từ nơi đau khổ này,
không biết khi nào được biết đến xuất ly khỏi già và chết".

3) Rồi này các Tỷ-kheo, Ta lại suy nghĩ như sau: " Do

cái gì có mặt, già chết hiện hữu? Do cái gì, già chết sanh
khởi?"

4) Rồi này các Tỷ-kheo, sau khi Ta như lý tư duy, nhờ

trí tuệ, phát sinh minh kiến như sau: "Do sanh có mặt nên già
chết hiện hữu. Do duyên sanh, nên già chết sanh khởi".

5) Rồi này các Tỷ-kheo, Ta lại suy nghĩ như sau: "Do

cái gì có mặt, hữu hiện hữu? Thủ hiện hữu ? Ái hiện hữu ?
Thọ hiện hữu? Xúc hiện hữu? Sáu xứ hiện hữu? Danh sắc
hiện hữu? Do duyên cái gì, danh sắc sanh khởi?"

6) Rồi này các Tỷ-kheo, sau khi Ta như lý tư duy, nhờ

trí tuệ, phát sinh minh kiến như sau: "Do thức có mặt nên
danh sắc hiện hữu. Do duyên thức nên danh sắc sanh khởi".

7) Rồi này các Tỷ-kheo, Ta lại suy nghĩ như sau: "Do

cái gì có mặt, thức hiện hữu. Do duyên cái gì, thức sanh
khởi?"

8) Rồi này các Tỷ-kheo, sau khi Ta như lý tư duy, nhờ

trí tuệ, phát sinh minh kiến như sau : "Do danh sắc có mặt
nên thức hiện hữu. Do duyên danh sắc nên thức sanh khởi".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.