210
Chương IV: Tương Ưng Vô Thỉ (Anamatagga)
5) Vì sao? Vô thỉ là luân hồi, này các Tỷ-kheo, khởi
điểm không thể nêu rõ đối với lưu chuyển luân hồi của các
chúng sanh bị vô minh che đậy, bị tham ái trói buộc.
6) Cũng vậy, đã lâu ngày, này các Tỷ-kheo, các Ông
chịu đựng khổ, chịu đựng thống khổ, chịu đựng tai họa, và
các mộ phần ngày một lớn lên.
7) Cho đến như vậy, này các Tỷ-kheo, là vừa đủ để các
Ông nhàm chán, là vừa đủ để các Ông từ bỏ, là vừa đủ để các
Ông giải thoát đối với tất cả các hành.
II. Quả Ðất (Tạp, Ðại 2, 241b) (S.ii,179) (Biệt Tạp 16.5, Ðại
2, 486c)
1) ... Trú ở Sàvatthi.
2) -- Vô thỉ là luân hồi này, này các Tỷ-kheo, khởi điểm
không thể nêu rõ đối với sự lưu chuyển luân hồi của các
chúng sanh bị vô minh che đậy, bị tham ái trói buộc.
3) Ví như, này các Tỷ-kheo, có người từ quả đất lớn
này làm thành những cục đất tròn, lớn bằng hạt táo, cầm từng
cục đất đặt xuống và nói: "Ðây là cha tôi, đây là cha của cha
tôi". Và không thể cùng tận, này các Tỷ-kheo, là các người
cha, cha của người ấy. Nhưng quả đất lớn này đi đến đoạn
tận, đoạn diệt.
4) Vì sao? Vô thỉ là luân hồi này, này các Tỷ-kheo,
khởi điểm không thể nêu rõ đối với sự lưu chuyển luân hồi
của các chúng sanh bị vô minh che đậy, bị tham ái trói buộc.
5) Cũng vậy, đã lâu ngày, này các Tỷ-kheo, các Ông
chịu đựng khổ, chịu đựng thống khổ, chịu đựng tai họa, và
các mộ phần ngày càng lớn lên.