314
Chương IX: Tương Ưng Thí Dụ
3) Này các Tỷ-kheo, các Ông nghĩ thế nào? Người ấy
có thể với tay hay nắm tay bẻ gập đôi lưỡi sắc bén của cây
lao này, đánh phía cạnh cho nó quặp dài lại, uốn cong nó lại
không?
-- Thưa không, bạch Thế Tôn.
4) Vì sao?
Bạch Thế Tôn, không dễ gì, với tay hay nắm tay bẻ gập
đôi lưỡi sắc bén của cây lao này, đánh phía cạnh cho nó quặp
dài lại, uống cong nó lại, mà không khiến cho người ấy mệt
nhọc và bị não hại.
5) -- Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, khi một ai (vị Tỷ-kheo)
tu tập từ tâm giải thoát, làm cho sung mãn, làm thành cỗ xe,
làm thành căn cứ địa, an trú, tích lũy và khéo thực hiện, thời
một phi nhân nào nghĩ rằng, có thể đánh ngã một tâm như vậy,
kẻ phi nhân ấy ở đây sẽ mệt nhọc và bị não hại.
6) Do vậy, này các Tỷ-kheo, các Ông cần phải học tập
như sau: "Chúng tôi sẽ tu tập từ tâm giải thoát, làm cho sung
mãn, làm thành cỗ xe, làm thành căn cứ địa, an trú, tích lũy
và khéo thực hiện".
Như vậy, này các Tỷ-kheo, các Ông cần phải học tập.
VI. Người Bắn Cung (Tạp 24.9, Cung, Ðại 2, 171c)
(S.ii,265)
1) ... Trú ở Sàvatthi.
2) -- Ví như, này các Tỷ-kheo, bốn người bắn cung
dõng mãnh, lão luyện, thuần tay, thiện xảo về cung thuật,
đứng tại bốn phương.
3) Rồi một người đến và nói rằng: "Ta sẽ nắm bắt và
đem lại những mũi tên được bắn đi bốn phương, trước khi