Tương Ưng Bộ Kinh - Tập 2
325
-- Bậc Ðạo Sư, này Hiền giả Sàriputta, khi bị biến hoại,
trạng huống đổi khác, có thể khởi lên nơi Hiền giả sầu, bi,
khổ, ưu, não?
5) -- Bậc Ðạo Sư, này Hiền giả Ananda, khi bị biến hoại,
trạng thái đổi khác, không có thể khởi lên nơi ta sầu, bi, khổ,
ưu, não. Nhưng ta có thể suy nghĩ: "Mong rằng bậc Ðại Thế
Lực, bậc Ðạo Sư có đại thần thông, có đại uy lực chớ có biến
diệt! Nếu bậc Thế Tôn ấy an trú lâu dài, thời như vậy thật là
hạnh phúc cho quần sanh, thật là an lạc cho quần sanh, vì lòng
từ mẫn cho đời, vì lợi ích, vì hạnh phúc, vì an lạc cho chư
Thiên và loài Người".
6) -- Như vậy đối với Tôn giả Sàriputta, ngã kiến, ngã sở
kiến, ngã mạn, tùy miên được khéo đoạn trừ đã lâu ngày.
7) Do vậy, đối với Tôn giả Sàriputta, dầu cho bậc Ðạo
Sư có biến hoại, trạng huống có đổi khác, cũng không khởi
lên sầu, bi, khổ, ưu, não.
III. Cái Ghè (Tạp 18-14 Tịch Diệt, Ðại 2, 132c) (S.ii,275)
1) Như vầy tôi nghe.
Một thời Thế Tôn ở Sàvatthi (Xá-vệ), Jetavana (Kỳ-đà
Lâm), tại vườn ông Anàthapindika (Cấp Cô Ðộc).
2) Lúc bấy giờ, Tôn giả Sàriputta và Tôn giả Mahà
Moggallàna cùng ở Ràjagaha (Vương Xá), Veluvana (Trúc
Lâm) tại chỗ nuôi dưỡng các con sóc, chung một tịnh xá.
3) Rồi Tôn giả Sàriputta, từ chỗ độc cư Thiền tịnh đứng
dậy, đi đến Tôn giả Mahà Moggallàna; sau khi đến, nói lên với
Tôn giả Mahà Moggallàna những lời chào đón hỏi thăm; sau
khi nói lên những lời chào đón hỏi thăm thân hữu bèn ngồi
xuống một bên.